Wednesday, November 17, 2004

có bao giờ







có bao giờ người nhớ đến ta không
khi con nắng ngoài kia chợt tắt
tà dương ...
mà không ...là khoảng lòng hiu hắt
đợi - mong ....rồi mòn mỏi với thời gian

ước làm sao là ngọn gió trên ngàn
để dong rủi cùng mây bốn hướng
để một lần dù là trong tưởng tượng
yêu ...và yêu ...rồi tan vỡ cũng vui ...


thiên hạ cùng nhau xây hạnh phúc lứa đôi
ta không hiểu vì sao mình hoài xa cách
bởi dâu bể cuộc đời nhiều bất trắc
hay chính lòng mình lo lắng chuyện không đâu ?

người với ta ..ừ cứ mãi xa nhau
để ta cứ mong ở một điều không thật ...
theo năm tháng buồn ta chồng chất
chạm mây trời ...và chạm cả hồn ai ....!

diên vỹ  - nov. 17, 2004