Monday, December 12, 2005

chiều






chiều lang thang qua đường vắng
mới hay thành phố ngủ quên
người từ ngày xưa cổ tích
khi không về giữa mông mênh ...

chiều vu vơ buông câu hát
mới hay mộng vụt xa vời
mơ xưa rơi vào vực thẳm
mình ta ở lại chơi vơi


chiều đếm bước chân trên cát
ngoảnh nhìn mới biết đơn côi
thèm hóa trăng sao xa tít
đợi ngày rơi giữa biển khơi ...

chiều ngồi bên đời lạc lõng
mới hay gieo khổ cho lòng
nhớ thương chỉ là cát bụi
với người ta vốn số không ....



 - diên vỹ - dec. 12, 2005

lang thang






ta ngơ ngẩn giữa đất trời và biển
thuyền cô đơn neo mãi bến tương tư
người là gió hay là mây thế hở
để hồn ta cứ khờ dại mong chờ

ơ con sóng lang thang về đâu hở
cho hồn ta gởi tạm chút nhớ mong
buồn ta hoá thành hơi sương trên lá
phả vào đời giữa khoảng lặng mênh mông


phải chi được trở về ngàn kiếp trước
để ta là cội đá chẳng biết yêu
thì đâu phải thẩn thờ nhìn con sóng
tự soi bóng mình với nỗi quạnh hiu

người chắc chẳng giống ta đâu hở ?
lang thang tìm ... rồi chẳng biết tìm chi
mơ ta cứ theo tháng ngày nối tiếp
để cuối cùng hoá thành bụi vô tri



 - diên vỹ - dec. 12, 2005

Tuesday, November 29, 2005

cho người





ta viết lòng mình cho người đọc
thế nhưng người có hiểu gì không ?
hay con chữ vụng về, bất lực
chẳng thể khiến người rung cảm, động lòng ...!

nơi ta ở trời đã lập đông
cơn gió nhẹ cũng đủ làm tim buốt
phố xá quạnh hiu, con đường gầy guột
nên lòng người cũng đơn điệu, buồn tênh


đêm từng đêm ta cố đón trăng lên
những tròn khuyết khiến hồn ta hẩn hụt
ước mơ ta như những vì sao cao vút
tận dãy ngân hà có độ sáng triệu năm

ngày từng ngày ta lặng lẽ âm thầm
học và viết nỗi lòng mình trên giấy
ừ không biết nữa, có lẽ là mong một lần người tìm thấy
để hiểu dùm (dù chẳng biết có hay không ...!)

cuộc đời này có lắm những trông mong
nhưng đôi lúc ta bắt gặp mình chán nản
mơ một vòng tay người bạn
và thèm câu an ủi thương yêu !

phố vào đông, phố vắng quạnh hiu
cây ủ rũ cành khô chờ xuân ấm
và lòng ta theo tháng ngày thầm lặng
trải buồn vui qua con chữ người ơi !



 - diên vỹ - nov. 29, 2005

nhớ vần thơ






sao hôm qua người không viết thơ ?
ta tìm kiếm như tìm nỗi lòng của mình vừa đánh mất
kỳ thật
bình dị mà ta nhớ quá đi thôi

vần điệu người, ta đọc bỗng hoá vui
những cái trách, những cái hờn rất nhẹ
giá như thơ bật thành lời khe khẽ
tặng riêng ta ...!
ừ nhỉ ....chắc không ...!


đêm ta ngồi, ta đợi, ta mong ...
từng giờ khắc đi qua như trêu , như chọc
ừ chắc lẽ ta chỉ là cô nhóc
tập tành yêu người thi sĩ trong mơ

giá như mà những vần thơ
biết nói nhớ, biết nói thương thì hay á
ừ mà có chứ, nhưng chỉ cho thiên hạ
ta đọc nên lòng vương víu, thế thôi ...

giờ khắc lại trôi
ơ ! lòng ta thêm nhớ
nhớ lạ lùng ...
bình dị những vần thơ ...!



 - diên vỹ - nov. 29, 2005

Tuesday, November 22, 2005

vần điệu anh gieo ...







    ...cho người không thích thơ em ...


ơ! vần điệu anh gieo thành những bài thơ xí xọn
em đọc ..
em cười ...
em thích ...
nên mơ ..!

ơ năm tháng cứ trôi dần, trôi mãi
em tìm những thơ anh ...tìm hoài ...thế đấy
vì yêu ...
vì mến ...
để cuối cùng ..em thèm khát những thơ anh ...


ngày không hay sợi nắng mong manh
sẽ tắt lịm khi hoàng hôn buông xuống
như anh không hay sẽ có một ngày trễ muộn
biết tình em thì ..em đã sang ngang ....

những bài thơ anh viết xếp thành hàng trang
cho thiên hạ,
cho người quen ....
và kẻ lạ
em ghé đọc để đêm về buồn bã
trách sao thơ ...không có một chổ cho mình ...

ơ những vần điệu xinh xinh
sao không bật thành lời cho em bớt nhớ ...!
sáng nơi anh sương còn giăng chứ hở
hay đông về băng giá cả đồi mơ ?

nếu có một ngày đời hoá thành thơ
để em bước vội vào trong say ngất
nụ hôn tình trao cho vần trăng bạc
cho sóng êm đềm ....và cho cả riêng anh ...!

diên vỹ - nov. 22, 2005





hãy tìm bến cho mình







      viết cho em


không biết rồi em sẽ có vui không
khi sắc tím vương lòng em thơ dại
đời có gì mà em buồn đến vậy
tình có gì mà em khổ vô biên ..

nhìn em sầu, lòng ta cũng ngả nghiêng
thu sắt úa, tim em càng thêm úa
đợi đông tàn, nắng vàng khoe áo lụa
như chim trời em tung cánh vút bay ...


rồi em sẽ hay
đời không hẳn khổ
rồi em sẽ hay
tình không hẳn khổ ...
miễn là em vui và tự chọn bến cho mình ...

chiều nhuộm vàng con sóng lung linh
loài chim biển trên không tìm gọi bạn
sao thuyền em vẫn còn neo trên bến cạn
căn buồm đi em...hãy tìm bến cho mình ....!

diên vỹ - nov. 22, 2005



Thursday, November 17, 2005

nụ hôn hờ ...







anh khóc ...
giọt nước mắt của đàn ông ...
chắc hẳn anh vô cùng đau đớn ...
ta sợ lau ...rồi tim vương nợ ...nên thôi ...

có một lần ....môi lại tìm môi ...
ừ vô ý ...hay cố tình anh hở
ngọt ...hay đắng ...mà sao lòng bỡ ngỡ
giây phút này ...có gây nợ nhau không ?


mây trên ngàn vẫn mãi kiếp đi rong
như tình ái ta chưa tìm ra bến thật ...
anh hôn ta ....vì men say ngây ngất
hay vì nhớ người ...nên mượn tạm để giải khuây ..?

ta cứ giả đò như cô gái thơ ngây
chưa hề niếm vị đau cuộc sống
vậy mà ... vô tình ...có một lần ta trông ngóng
nụ hôn hờ ....
ừ chắc cũng chỉ để giải khuây ...

diên vỹ - nov. 17, 2005

mong một ngày ...






anh hỏi về tình yêu
ta lặng nhìn con phố
đâu phải tương ngộ nào rồi cũng kết thành đôi ...

anh buồn ..- ta đơn côi
vòng tay tuy ấm , nhưng mùa đông rồi anh ạ !
lạnh lòng không hở ...?
khi nhớ về chuyện của ngày qua ...


trái tim của anh, trái tim của ta
những vết sẹo biết bao giờ lành lặn
tạm mượn bờ vai và chiếc hôn hàng gắn
mong vết sẹo lòng bớt đau nhức vào đông

- em yêu anh không ?
ta gật đầu ...(giả dối ..)
- anh yêu em không ...(tự nhủ thôi, chớ ta nào dám hỏi ..)
vì câu trả lời ...thế nào rồi cũng giả dối ...như nhau ...

những chiếc hôn chứa lắm niềm đau
của tình trước, tặng tình sau làm kỷ niệm
vị đắng cuộc đời ta thay phiên thử , nếm ..
mong một ngày tim chay đá ..chẳng còn đau ...



 - diên vỹ - nov. 17, 2005

Friday, November 4, 2005

biết đến bao giờ





chú bảo yêu, nhưng nhỏ hỏng có tin
nên đau khổ in hằn trong đáy mắt ...
(giả sử ...như lời chú là sự thật ...)
ơ mà không ...gian dối sẽ hay hơn ....

chưa chi mà con nắng đã dỗi hờn
nên đêm xuống , trời không trăng làm bạn ...
buồn á chú .... cứ ngày ...rồi sang tháng ...
năm qua năm ...chồng chất những nhớ thương ...


- nhỏ bây giờ ....vẫn khoẻ ..vẫn bình thường ...?
câu chú hỏi ...nhỏ gật đầu ..im lặng ...
có những nỗi lòng biết làm sao nói đặng ...
nên đành thôi ...cứ để mặc lòng đau ..

- giá như mà ...mình được ở cạnh nhau
- để ....chiều xuống mình ...cùng đi dạo phố ...

điều chú ước ....nhỏ cố tình giả bộ ...
nhưng cũng nghe tim thấp thỏm niềm mơ ...

tháng hạ qua rồi, thu trụi lá ...bơ vơ
đông đang đến chú nghe lạnh lòng chứ hở ...
biết đến bao giờ mùa hạ xưa vơi nhớ ...
cho đôi lòng thôi gánh nặng ưu tư ...



 - diên vỹ - nov. 04, 2005

Friday, October 14, 2005

ai khóc cho ai ..?






hình như thu đang qua
hình như đông sắp đến
lạnh không anh ....?
hay vẫn cố tình lơ đễnh
mặc đất trời, mặc chuyện con tim...


vẫn với đêm
trăng sao về làm bạn
vẫn với ngày
gió mây lơ đãng
như em - anh ....ta hờ hững với nhau ...

tim sẽ đau ..?
hồn sẽ đau ..?
mặc thân xác già nua theo năm tháng
mặc mơ tưởng chết dần trong bịnh hoạn
ngày cuối đời biết ai khóc ...cho ai ...?



 - diên vỹ - oct. 14, 05

Saturday, August 13, 2005

phố sương mù giờ đã ra sao ?






chú đa tình hay chú yêu nhỏ thôi
mà thơ viết dường như cho thiên hạ
đọc đôi câu lòng thêm buồn bã
chuyện tình yêu như con nước xuôi dòng

có bao giờ chú thật sự yêu không?
hay khao khát dẫm bừa lên mọi thứ
thuyền lênh đênh biết về đâu hở chú
bởi bến bờ nào cũng chẳng bình yên


có lẽ là mình thật sự có duyên
mà kiếp trước do không hề vướng nợ
nên tơ hồng chẳng thành câu chồng vợ
rưng rức lòng, nhỏ gọi chú mà đau...

phố sương mù giờ đã ra sao ?
con đường nhỏ dâu chắc đà rụng chín
nắng công viên có cho lòng bịn rịn
như nụ hôn vội vã của thuở nào



 - diên vỹ - aug. 13, 05

Tuesday, August 2, 2005

anh cứ khen






anh cứ khen ....để lòng em bối rối
đâu phải đôi mươi mà má ửng hồng
nếu ai biết chắc sẽ cười em lắm
lớn rồi mà ...ơ mắc cỡ quá ! khi không ...

ừ ai biết vì đâu anh hở
chuyện trời trăng ..mưa gió ..của đời
em cũng chẳng hiểu vì đâu nữa á ..!
chuyện của lòng, chuyện của tuổi ....ba mươi ..!


mà anh ạ ...! nắng khi không vàng đẹp quá
và mùa thu đang sắp sửa sang ...
hay ta cứ giả vờ yêu anh nhé
để thu này không có kẻ lang thang ...

nơi anh ở có gần biển chứ ?
đùa dùm em con sóng được không ?
và cứ tưởng trên ghềnh đá cội
có đôi nhân tình ....
ừ nhỉ ...
đang hôn !



 - diên vỹ - aug. 02, 05

Tuesday, July 19, 2005

trễ muộn






em yêu anh
ừ em yêu anh
chắc có thể mà cũng là không thể
ta gặp nhau quá trễ
nên hai mình thành những kẻ tội nhân

xin tia mắt kia đừng đến quá gần
e tim sẽ không giữ điều trong sạch
hãy cứ chia khoảng cách
để da thịt buồn không dệt mộng ái ân


xin dạ lòng đừng quá bâng khuâng
đừng nhơ nhớ, đừng thương thương người lạ
nhưng liệu mình tránh được sao anh hở
khi biết rằng tim đã hướng về nhau

mình sẽ đau
người sẽ đau
lẽ nào anh - em nhẫn tâm đến thế
ừ ta gặp nhau quá trễ
nên thương yêu thành tội lỗi muôn lần

em cố ngăn
anh cố ngăn
nhưng liệu ta có vững lòng vững dạ
hay cố tình vấp ngã
để âu sầu vây vướng về sau

buổi chiều con nắng nghiêng chao
em đơn độc tìm về với biển
vẫn một màu xanh quyến luyến
sóng lòng em hay sóng của biển khơi ?

ước một lần làm sóng, sóng ơi
để thoát kiếp tục trần nhân thế
và cũng để
không muộn màng yêu những cái chẳng thể yêu ...!



 - diên vỹ - jul. 19, 2005

Thursday, June 16, 2005

mua làm sao cho nổi nụ cười?




hình như có vần thơ đi lạc
nên hồn ta khoảnh khắc ngu ngơ
đôi chiếc lá vừa rơi trên phố
người vô tình dẫm nát lá khô

hình như nắng cùng chiều lẫn trốn
nên đêm về phủ bóng đơn côi
trăng nửa mảnh lững lờ trên ấy
nửa hồn ta bỗng hoá lẻ loi


vần thơ vụn nên lòng ta hoá vụn
nhớ mong giờ biết gởi về đâu?
đêm vẫn thế đâu hề thương xót
rải hồn ta trăm mảnh ưu sầu

quỳnh hoa ạ! ngươi lặng thầm nở rộ
cùng với đêm, ai hiểu được tình ngươi?
mai con nắng về ngang qua phố
mua làm sao cho nổi nụ cười?



 - diên vỹ - jun. 16, 2005

Thursday, April 21, 2005

nội ơi !

..... viết dùm em ta, đứa cháu cưng của nội


nội ơi , con đã về đây
" - trời đất hỡi ", nội thốt lên nghẹn uất
chân khập khiển, nội không còn đi vững
nhưng niềm vui đã xóa sạch cơn đau

"- tụi bây ơi, hãy mau mau "
chỉ nói thế rồi nghẹn ngào nội khóc
mười mấy năm gió mưa đời tan tóc
tưởng chừng như chẳng gặp được nhau


con bây giờ đã lớn , đã cao
nên nội chẳng còn vỗ vai được nữa
lưng nội khụm, vai nội gầy, mắt nội ràng rụa
sao vui mà nội khóc hỡi nội ơi

con lau dùm giọt nước mắt nội rơi
mà con cũng chẳng sao cầm lòng đặng
phong ba giờ đây đã lắng lặng
con gặp nội rồi, nội nhớ sống trăm năm ..

để con còn có dịp về thăm
đây máng nước, đây chuồng heo , ngày xưa con sợ
khi con bịnh nội cứ hoài nhắc nhở
uống thuốc nếu không cho tụi nó bỏ vào chuồng ...

ở bên kia con cứ nhớ nội luôn
đợi mười tám tuổi để con đi làm, để con dành tiền về thăm nội
bây giờ đây bà cháu ta tương hội
con rất vui mừng, mà nội cũng được ủi an

đây cái mã ông bà mà những đêm trăng sáng
nội nắm tay con đi ngang đó sợ ghê
đây cái sân, đây gường ngủ ....con về
hai bà cháu lại sống những ngày như xưa nội hén ...



 - diên vỹ - 04/21/05

Saturday, April 16, 2005

trường xưa




ngôi trường xưa còn đó
ta trở lại viếng thăm
thầy nhìn ta bở ngở
bọn nhóc cứ cười thầm

cô bé ngồi cuối lớp
tinh nghịch réo tiếng to
- Thầy ơi ! bạn gái tới
giới thiệu cùng với trò !


thầy gượng cười má đỏ
ta nhơ nhớ ngày xưa
một lần thầy say rượu
cũng má đỏ không thua

thầy hỏi về cuộc sống
thầy hỏi về thời qua
nhìn ra sân ta bỗng
thèm ngày xưa của ta ...

mười ba năm vụt thoáng
mười ba năm xa trường
mười ba năm trở lại
ta bỗng thấy càng thương ...

thời học trò quá ngắn
nên không dệt thành thơ
thầy nhìn ta im lặng
chắc thầy biết ta mơ ...!

mơ về ngày mới lớn
mơ về lớp ngày xưa
thầy kể tên đám bạn ...
ta nhớ đến khôn vừa



 - diên vỹ - 04/16/05

Sunday, January 30, 2005

buồn vui kỷ niệm - 5







01/30/05 10:27 AM



Có một lần ta login vào yahoo messager thì nhận được một tin nhắn của anh , "- Vy ơi ! Anh đang cố gắng học tiếng Việt đây, khi nào rành, Vy chat với anh nhé "

Đọc xong ta chỉ biết phì cười . Người gì đâu mà dễ thương quá xá . Ta đôi lúc không biết có phải ông trời đã tính toán điều gì sai khi tạo ra ta không . Ta vốn là con trai mà , đâu phải thuộc con gái. Khi nhỏ thì mẹ bảo :" bướng như con, mai mốt ai thèm cưới " . Lớn thì các em ta bảo là:" Chị à, người ta là con trai đó, sao chị cứ khen người ta dễ thương ", Có khi chúng còn chọc ta :" Ơ chị khen ai cũng dễ thương, rồi chị định chọn ai ..mà chọn làm chi, chị cứ theo kiểu các vua chúa thời xưa năm thê bảy thiếp cho rồi " ...chọc ta xong, bọn chúng phá lên cười . Cũng may là ta sang bên này, nên không sợ bị ế, và cũng không bị chê là con gái vô duyên, nếu không mỗi lần ta khen các anh dễ thương, chắc là mỗi lần ta lại phải nhận thêm một lời nguyền á .

Ta quên mất ngày tháng ta gặp anh rồi, chỉ nhớ mùa hè năm đó bạn ta từ Ca na đa gọi sang ta bảo :

- Vy ơi, tụi này định đi dạo quanh Mỹ một vòng, nếu tiện đường, tụi này sẽ ghé thăm Vy á .

- Thật

- Giởn chơi sao !

Sau một lúc trò chuyện , bạn nói phải lo đi thu xếp, trước lúc cúp phone bạn không quên với theo một câu

- Nè, mình có một anh bạn cho Vy á ! Cute lắm

- Trời, nếu vậy bạn trai của Vy để cho ai

- Thì để xi cua ...

Bọn ta phá lên cười .


Rồi một tháng trôi qua . Cuối cùng bạn cũng đến . Ta xin hãng nghĩ hai ngày , để ở nhà dọn cơm nước và nấu ăn cho các bạn . Suốt cả buối sáng hôm ấy ta lo đi chợ, mua tôm, mua thịt, ôi mua đủ thứ hết . Ta định bụng trổ tài nấu ăn á . Mà có tài gì đâu, chẳng qua thích cái món bò né của chú ta quá, nên định nấu đãi cái bạn . Tại món ấy dễ lắm . Nè, chỉ việc soạn hết các thứ bày trên bàn, rồi chỉ cần có cái mâm bằng điện, trải miếng bơ lên, rồi cho hành tây vào , xong cho hết thịt thà và các món mình muốn vào đó, đợi đôi phút sau thì ăn được ngay , vừa thơm ngon, vừa không thể nào chê nổi . Vì cái chủ yếu của món ăn đó là nước mắm . Nước mắm cay mà làm ngon thì tất cả điều hoá ngon . Mà chú ta gọi nó là bò né vì , mỗi lần để thịt bò vào thì nó gặp bơ, nó xèo xèo, mọi người quanh bàn phải né qua một bên , sợ bơ văng vào mặt , nên gọi nó cái tên đó á . Ta tin tưởng món đó sẽ chiếm lòng các bạn ngay .

Ta tin tưởng thế, và trong lòng rất vui . Khoảng 8 giờ tối , bạn gọi ta .

- Vy nè, bọn này tới khu của Vy rồi, nhưng không biết đường vào . Vy làm ơn ra đón dùm đi á

- Ừ ghé vào chợ Walmart nhé, Vy đến ngay

Ta, trời mà hỏng ai bê bối như ta, phải chi lúc đó ta điệu như bi giờ chắc cute lắm , Nhưng thôi, cần gì . Nên ta chạy vụt ra đón bạn . Xấn xơ xấn xác, ta lại gỏ của xe nói :

- Ê sao tới trể vậy !

Một vẻ mặt ngơ ngát nhìn ta , cả xe của bạn cười ồ lên, làm ta mém đỏ mặt . Nhận ra có điều không ổn, nên ta hỏi :

- Ý chết, thật ra ai là Quân

- Thì đoán xem !- Một giọng kế bên thách thức .

- Mèn, hồi nảy quên nhìn lại hình á . - Ta phân bua

- Trời, quen tui cả hai năm, mà bả hong nhận ra tui kà trời . Tụi bây ơi , tao thề chuyến này về, ta nhảy xuống suối tự vận cho rồi .

Biết mình lầm, nên ta cũng thấy quê quê . Ta giả đò ngây thơ

- Tại thấy anh này cute quá, nên Vy tưởng là Quân .

Lúc đó ta thấy anh hơi mắc cở . Mà vẻ mặt anh trẻ lắm á ! Ta cứ tưởng anh khoảng 18, nên đổi cách xưng hô ngay lập tức .

- Sorry nghen cưng, tại chị ...

Ơ, lại làm cả xe fá lên cười .Ta thấy hình như mình đang phải đương đầu với nhóm hay fá , nên hơi lo lo . Rồi ta mời bạn láy theo xe ta về . Bạn sang cùng với hai đứa em, một gái, một trai và thêm anh , lại cộng thêm 4 chị em nhà ta nữa, nên cả nhà chật chọi hẳn lên .




________________________
01/30/05 11:13 AM

Về đến nhà, ta bày đồ ăn ra ngay lập tức . Ta nhìn sang anh kế bên bảo :

- Cưng nè, đem cái này lại bàn dùm chị đi

Lúc đó Quân trợn mắt bảo ta :

- Thui được rùi cô hai, biết người ta bao nhiêu tuổi mà cứ hết cưng rồi lại chị .

Ta tỉnh bơ hỏi ;

- Dị chứ có ai nói tuổi đâu mà biết, hỏng nói thì tui gọi đại thế !

Anh cười cười nói :

- Hỏng sao đâu, vy cứ gọi thế , Liêm thích dị á !

Ồ hoá ra tên anh là Liêm . Liêm là liêm chính là ...ơ sao mà cái vẻ mặt của anh nhìn thí dễ bị ăn hiếp quá trời . Sau một hồi trò chuyện, ta mới biết anh là Tàu lai, hèn gì đôi mắt của anh có một mí lót hà . Mà sao nó cũng có cái duyên hén . Nước da anh lại đen . Chắc ta thích đen hay sao á . Mà không, bạn trai ta trắng toát ấy mà ! Thôi không suy nghỉ lung lung , mà cũng chẳng có thời gian, Quân cứ hết chê ta, rồi lại chọc ta . Nhưng vì quen quá với bạn ấy nên ta chẳng ngại, mà cũng có gì đâu ngại . Toàn là bạn không , anh thì lại hiền quá ...,nên ta chẳng sợ . Ta hỏi :

- Nè, vậy chứ Liêm mấy tuổi ?

- Ẳnh không nói đâu chị ơi, có mình em là biết tuổi ảnh thôi, nhưng có chết em cũng hong lộ bí mật ra .

Em trai của Quân lên tiếng . Và nháy mắt với Anh .

Ta bắt đầu trở nên tò mò . Ta nhìn thẳng anh và ra chiều suy nghĩ ... Mà sao anh mắc cở thế . Ta cười thầm . Ai đời con trai lại mắc cở , sao mà ...rồi ta nói

- Hmm nhìn Liêm rất trẻ, tuổi chừng 18, nhưng cái vẻ nghiêm nghiêm này chắc gạt người đi mất ...Liêm hoảng 25 không ?

Quân bên góc bàn kia với sang bếp .

- Gọi bằng anh đi Vy ơi, Liêm nó định sẽ giấu tuổi suốt đời , để các cô bé khác có dịp làm quen á !

Nhưng rồi ta bị cuốn theo những câu chuyện và những lời hỏi hang tía lia của em Quân . Cậu bé khoảng 22 tuổi, lanh lợi, và có vẻ thông minh . Cậu lại tinh ý nữa, hỏi hết điều này đến điều kia . Trong lúc ăn, ta quên mất là mọi người đang dẫn câu chuyện đến đâu , nhưng lúc đó em trai Quân nói là anh thuộc loại bê đê . Và không hiểu vì sao anh lại rượt em Quân vòng vòng .

Sau khi mọi người ăn xong, em gái Quân vào phòng ta ngủ . Quân đi tắm, em Quân đi phone về cho má mi . Còn lại ta với anh ở trong bếp

- Vy khéo tay quá !

- Sao anh nói thế ?

- Tại Liêm thấy đồ ăn rất ngon, Vy lại dọn dẹp sạch sẽ quá . Giá như ai cưới Vy chắc có phước hén !

- Trời ! Vô phước thì có ! Ít khi Vy vào bếp . Chỉ hôm nay thôi đó ! Chắc tại thấy anh nên Vy vẻ chuyện .

- Liêm không tin, à mà sao ?

Nói đến đó anh ngưng ! Hình như anh mắc cở . Anh nhìn xung quanh không ai rồi nói !

- Nụ cười của Vy đặc biệt quá !

Trời ! Ta ....cái cách của anh nói chuyện sao mà nó giống một cậu bé trò chuyện với bà chị quá đi thôi. Ơ không, ta không chê anh, ta chỉ muốn nói là anh ngây thơ như một cậu bé á .
Rồi anh nhỏ tiếng lại một xíu, anh nói :

- Vy à, lúc nảy tụi nó nói Liêm là bê đê, Vy đừng tin nghen , hỏng có đâu !

Ta vừa cười vừa thí tội nghiệp cho anh . Hình như anh tưởng ta là cô bé dễ tin hay sao á . Nhưng ta vẫn giả đò hỏi :

- Thế tại sao em Quân lại gọi anh thế !

Anh tặt lưỡi và nói :

- Cũng tại cái bửa kia, anh vô tình đi qua ngang chổ bọn bê đê, mà cũng ác quá , tại sao Quân, em nó và cả đám bọn kia đi ngang đó hằng ngày mà hỏng bị chọc, còn anh đi có một lần thôi là bị tụi nó chọc cho tới bây giờ . Làm anh bực lắm .

- Tụi nó đùa thôi mà, thì anh cứ tự nhận đại , coi tụi nó có sợ không .

Rồi, sự ồn ào lại trở lại . Cũng vừa lúc mẹ ta đi làm về . Mọi người có vẻ hơi ngạy xíu . Những cũng may mẹ ta vui vẻ, hỏi hang, rồi hình như thấy mẹ dễ tính , nên tiếng của Quân lại sang sảng . 12 giờ khuya rồi mà ta vẫn không thấy buồn ngủ, có lẽ những câu chuyện trời trăng của bọn ta quá mắc cười . Các em ta, đứa nào sáng mai cũng đi học, đi làm nên vào ngủ hết . Chỉ mình ta thức với các bạn . Em Quân bày bộ bài ra rũ

- Mọi người chắc định thức sáng đêm phải không ?

- Còn phải hỏi - Ta lên tiếng

- 4 người đủ rồi, mình nhanh tay đi chứ . Em ấy tiếp

Thế là bọn ta chơi tiến lên .

Cả đêm, cười nói, rồi những lần thua thắng . Cũng không có gì gọi là đặc biệt . Sáng, vẫn cái khung cảnh ồn ào . Chiều vẫn những cuộc đi viếng thăm cảnh đó đây quanh thành phố . Trong mắt ta, anh có vẻ bề ngoài nghiêm nghị, nhưng lại mang một tâm hồn của cậu bé mới lớn, nên cũng không có gì khiến ta phải chú ý .

________________________
01/30/05 11:39 AM



Ta nhìn thấy cả anh em Quân và anh ai cũng có một chiếc nhẫn, ta mới thắc mắc .

- Ý bộ mấy người trong bang hội hả .

Quân tố mắt ngạc nhiên hỏi :

- Hội gì ?

- Chứ sao ai cũng đeo một chiếc nhẫn .

Em Quân vọt miệng

- Hứng á chị ơi . Rồi em ấy giải thích thêm .

- Nè chị thấy không, nhẫn này thuộc loại đo cảm giác đó . Tụi em mua đeo vì muốn xem đứa nào nổi giận để mình tránh .

- Thiệt !

Quân chọc ta

- Lớn mà bị con nít dụ khị kìa .

Anh ngồi đằng truớc cười cười ! Ta lém lĩnh hỏi :

- Thế nếu mình đang yêu nó có chuyển màu không ?

Hỏng ngờ câu hỏi đó anh lại là người trả lời !

- Nếu người mình để ý chuyển màu giống mình thì là họ đang thầm yêu đó Vy !

Ta phá lên cười . Và bảo Quân

- Ê ,cho Vy thử xem

Ta loay quay một hồi rồi nói :

- Ý chết, chiếc nhẫn của Vy và anh cùng màu rồi ! Có phải anh đang yêu thầm vy không ?

Hết xức nói ta luôn . Quân chỉ biết lắt đầu . Em của Quân cười nghiên ngã bảo :

- Rồi, anh Liêm gặp đối thủ mạnh á !

Quân vừa láy xe vừa nói :

- Hết người chọc, Liêm đi chọc Vy, chỉ có rước thua đến bại thui á !

Tụi Ta lại đưọc một trận chọc anh . Anh lại chỉ biết mắc cở .
________________________


01/30/05 11:49 AM

Sở thích của anh là chụp ảnh , nên bao giờ anh bận bịu với cảnh đất trời . Khi chục xong, anh lại thường rược chạy và vật lộn với em Quân . Ta thấy hình như anh là một cậu bé mang một tâm hồn khá già giặn á . Đi lang thang trong mall . Khi mà tất cả anh em nhà Quân đang bận lựa món này món kia, còn anh chỉ đứng trên lầu nhìn dòng người , ta thấy thế nên lại hỏi :

- Anh cười gì đó !

- Nhớ lại nụ cười của Vy !

- Trời !

- Thật á !

Ta tỏ vẻ không tin , anh giải thích thêm !

- Nụ cười của Vy khiến người ta thấy thoải mái và vui hẳn ra á ! Hình như nếu được thấy Vy cười, thì không ai có thể từ chối cái gì ở Vy !

- Vậy nếu Vy bảo anh đưa hết tiền cho Vy, anh có đưa không !

- Nếu có, anh đưa hết á !

Anh không còn xưng tên với ta nữa , mà xưng anh gọn bơ ! Nhưng ta cũng không muốn suy nghĩ lung tung . Ta chợt hỏi anh !

- Mà sao đôi mắt anh hơi buồn vậy, bộ anh có chuyện buồn ? Nhớ bạn gái ! ..

- Có bạn gái đâu mà nhớ ! Mà anh ghét mắt anh lắm . Lòng anh có buồn đâu, mà ai cũng nói nhìn nó là tưởng anh buồn . Anh thích đôi mắt to lắm, mắt như anh em nhà Quân, mắt như em . Nhìn thấy đẹp làm sao á !

Nghĩ cũng lạ ! Quân thì hết cười ta, chê ta , còn anh thì cứ khen ! Chắc có lẽ anh chưa quen với ta thì phải .Thường những người con trai hay thế . Hay khen người con gái nếu họ mới gặp . Nên ta nghĩ có lẽ bình thường lắm .


________________________
01/30/05 12:15 PM


Quá trưa hôm đó, ta tiển Quân và mọi người . Trong lúc tất cả mọi người đang bận bịu xách đồ mua được từ mall ra xe, còn anh thì đi chậm lại đằng sau ta vào nói nhỏ !

- Vy nè !

- Chuyện gì thế anh !

- Anh thấy tiếc là quen Vy muộn quá !

Ta phi cười và thắc mắc

- Sao anh nói thế ?

- Tại Vy có bạn trai rồi !

- Có rồi thì có nữa, đâu có sao ! - Ta cợt !

- Vy đùa thôi, chứ anh biết tính Vy mà !

- Ừ, mà có lẽ mình chẳng bao giờ gặp lại nữa á . Vì có đời nào Vy lại lạc qua xứ lạnh đâu . - Nhìn anh có vẽ nghiêm quá . Ta hơi lo lo buâng quơ !

- Thì khi nào rảnh, vy sang thăm các anh . Với lại bạn trai vy cũng có bà con bên ấy mà !

- Ừ ! Mà anh bật mí cho Vy biết điều này nhé !

Anh kề tai nói rất nhỏ với ta . Ta vừa ngạc nhiên vừa cười thầm . Cái điệu bộ của anh sao mà nó dễ thương quá . Ừ anh vừa nói với ta tuổi của anh á ! Ta chẳng viết ra đâu , vì anh bảo phải giữ bí mật .

Chia tay với các bạn, với anh, ta hơi buồn ...hỏng phải buồn vì xa ..mà buồn ngủ á ...cả hai đêm rồi ta ngủ chỉ được mấy tiếng thôi . Cả thân người ta như rả rời sau khi chiếc xe của bạn lăn bánh . Ta chạy ào về nhà, ngủ một giấc tới tối . Rồi thì Quân gọi ta cho biết trên đường đi có ghé hai nhóc em của ta ở thành phố kế bên . Và bảo :

- Vy nè, Vy nói gì mà Liêm nó buồn buồn vậy !

- Dạ hỏng có à nghen ..

- Bộ bà định hỏng tha cho bạn tui hả

- Đi chết đi, ai có nói gì đâu !

- Thôi, nói chuyện với ổng nè ! Ổng chắc nhớ Vy lắm !

Ta chưa kịp la thì giọng nói bên đầu giây kia đã là của anh !

- Bạn trai của Vy có la Vy không ?

- Dạ hong

- Vy nè !

- Dạ ...

Rồi anh ngập ngừng ..rồi ..anh lại im lặng

- Vy nè ...

- Dạ ...

- Anh hỏi Vy thật nghen ...!

Trời đất , sao anh không giống Quân, không phá, không chọc, không đùa ..sao anh hay nghiêm trang, ta rất sợ phải đối diện với ai đó mà có tính nghiêm trang á , khiến ta cảm thấy mình bị khóp đi mất . Anh im lặng đôi giây rồi hỏi ta :

- Tại sao Vy hay trò chuyện với anh thế !

- Ủa, Vy hỏng được phép trò chuyện với anh hả ?

- Không, ý anh hỏi thế là vì xưa nay mấy cô gái hể gặp anh là họ tránh . Thường họ hay nói với anh em nhà Quân á . Họ không để ý tới anh đâu . Nhưng Vy thì khác !

Ta cũng hỏng biết trả lời sao á ! Quân thì quá quen thuộc với ta . Ta quen với Quân đã hơn hai năm, chuyện gì bạn ấy cũng tâm sự, vui buồn, chuyện tình cảm, những vụ cải vã với bạn gái , rồi chia tay, rồi những cuộc tình mới, rồi những khó khăn, cuộc sống cứ đầy ấp chuyện là chuyện . Nên ta với Quân gặp nhau chỉ có những câu chọc phá . Cũng như bửa đi vườn hoa nhật bản, anh mãi mê chụp hình, em Quân lo chạy quanh quất đâu đó , chỉ còn Quân bên ta nên bạn ấy thắc mắc hỏi :

- Sao tụi mình hỏng yêu nhau hả Vy ?

Ta trợn mắt nói :

- Rành tính của nhau quá, yêu làm gì !

- Ờ há ! Hai đứa mình mà yêu nhau, chắc dễ mất nhau lắm !

- Dư biết còn hỏi .

***

Rồi thời gian cũng qua nhanh . Không biết có bao giờ ta lại thức đến sáng, và lo nấu ăn, cười đùa, và chọc phá như thời qua nữa không . Anh bây giờ chắc không còn là một cậu bé nữa . Vì ta biết ta cũng đã rất lớn rồi . Tuy anh không là kỷ niệm nào đó trong tim ta , nhưng anh là hình ảnh của những người anh dễ thương , hiền hậu mà ta đã gặp . Hôm nay mở yahoo meassage lên, chợt nhớ đến ngày anh và các bạn sang thăm ta á ! Chỉ vậy thôi , mà cũng thấy nó hay hay !

diên vỹ




Saturday, January 15, 2005

ở một nơi nào đó


 có nắng, có mây, có chiều , có tối
có anh ngồi nhìn sóng viết thành thơ
đàn ghi - ta anh dạo những dòng hờ
hôn kỷ niệm bằng lời ru êm ái

anh nhớ về ai ...cô gái tóc dài của thời thơ dại
hay nàng thơ trong quá khứ ngày xưa ?
thành phố chiều giăng kín giọt mưa
anh có ước những điều ta thầm ước ?


cuộc đời anh, cuộc đời ta trái ngược
như sáng, như chiều , như nắng với mưa
mà mưa nắng có nhiều khi gặp gở
riêng anh ta ......buồn đến khôn vừa ...

ta không viết lòng ta cho anh nữa
mà sao như nhơ nhớ gì đâu
ôm nắng mưa ta tưởng bớt cơn sầu
chợt chiều xuống mới hay mình vẫn nhớ ...



 - diên vỹ - jan.15, 2005