..... viết dùm em ta, đứa cháu cưng của nội
nội ơi , con đã về đây
" - trời đất hỡi ", nội thốt lên nghẹn uất
chân khập khiển, nội không còn đi vững
nhưng niềm vui đã xóa sạch cơn đau
"- tụi bây ơi, hãy mau mau "
chỉ nói thế rồi nghẹn ngào nội khóc
mười mấy năm gió mưa đời tan tóc
tưởng chừng như chẳng gặp được nhau
con bây giờ đã lớn , đã cao
nên nội chẳng còn vỗ vai được nữa
lưng nội khụm, vai nội gầy, mắt nội ràng rụa
sao vui mà nội khóc hỡi nội ơi
con lau dùm giọt nước mắt nội rơi
mà con cũng chẳng sao cầm lòng đặng
phong ba giờ đây đã lắng lặng
con gặp nội rồi, nội nhớ sống trăm năm ..
để con còn có dịp về thăm
đây máng nước, đây chuồng heo , ngày xưa con sợ
khi con bịnh nội cứ hoài nhắc nhở
uống thuốc nếu không cho tụi nó bỏ vào chuồng ...
ở bên kia con cứ nhớ nội luôn
đợi mười tám tuổi để con đi làm, để con dành tiền về thăm nội
bây giờ đây bà cháu ta tương hội
con rất vui mừng, mà nội cũng được ủi an
đây cái mã ông bà mà những đêm trăng sáng
nội nắm tay con đi ngang đó sợ ghê
đây cái sân, đây gường ngủ ....con về
hai bà cháu lại sống những ngày như xưa nội hén ...
- diên vỹ - 04/21/05
Thursday, April 21, 2005
Saturday, April 16, 2005
trường xưa
ngôi trường xưa còn đó
ta trở lại viếng thăm
thầy nhìn ta bở ngở
bọn nhóc cứ cười thầm
cô bé ngồi cuối lớp
tinh nghịch réo tiếng to
- Thầy ơi ! bạn gái tới
giới thiệu cùng với trò !
thầy gượng cười má đỏ
ta nhơ nhớ ngày xưa
một lần thầy say rượu
cũng má đỏ không thua
thầy hỏi về cuộc sống
thầy hỏi về thời qua
nhìn ra sân ta bỗng
thèm ngày xưa của ta ...
mười ba năm vụt thoáng
mười ba năm xa trường
mười ba năm trở lại
ta bỗng thấy càng thương ...
thời học trò quá ngắn
nên không dệt thành thơ
thầy nhìn ta im lặng
chắc thầy biết ta mơ ...!
mơ về ngày mới lớn
mơ về lớp ngày xưa
thầy kể tên đám bạn ...
ta nhớ đến khôn vừa
- diên vỹ - 04/16/05
Subscribe to:
Posts (Atom)