Tuesday, November 29, 2005
cho người
ta viết lòng mình cho người đọc
thế nhưng người có hiểu gì không ?
hay con chữ vụng về, bất lực
chẳng thể khiến người rung cảm, động lòng ...!
nơi ta ở trời đã lập đông
cơn gió nhẹ cũng đủ làm tim buốt
phố xá quạnh hiu, con đường gầy guột
nên lòng người cũng đơn điệu, buồn tênh
đêm từng đêm ta cố đón trăng lên
những tròn khuyết khiến hồn ta hẩn hụt
ước mơ ta như những vì sao cao vút
tận dãy ngân hà có độ sáng triệu năm
ngày từng ngày ta lặng lẽ âm thầm
học và viết nỗi lòng mình trên giấy
ừ không biết nữa, có lẽ là mong một lần người tìm thấy
để hiểu dùm (dù chẳng biết có hay không ...!)
cuộc đời này có lắm những trông mong
nhưng đôi lúc ta bắt gặp mình chán nản
mơ một vòng tay người bạn
và thèm câu an ủi thương yêu !
phố vào đông, phố vắng quạnh hiu
cây ủ rũ cành khô chờ xuân ấm
và lòng ta theo tháng ngày thầm lặng
trải buồn vui qua con chữ người ơi !
- diên vỹ - nov. 29, 2005
nhớ vần thơ
sao hôm qua người không viết thơ ?
ta tìm kiếm như tìm nỗi lòng của mình vừa đánh mất
kỳ thật
bình dị mà ta nhớ quá đi thôi
vần điệu người, ta đọc bỗng hoá vui
những cái trách, những cái hờn rất nhẹ
giá như thơ bật thành lời khe khẽ
tặng riêng ta ...!
ừ nhỉ ....chắc không ...!
đêm ta ngồi, ta đợi, ta mong ...
từng giờ khắc đi qua như trêu , như chọc
ừ chắc lẽ ta chỉ là cô nhóc
tập tành yêu người thi sĩ trong mơ
giá như mà những vần thơ
biết nói nhớ, biết nói thương thì hay á
ừ mà có chứ, nhưng chỉ cho thiên hạ
ta đọc nên lòng vương víu, thế thôi ...
giờ khắc lại trôi
ơ ! lòng ta thêm nhớ
nhớ lạ lùng ...
bình dị những vần thơ ...!
- diên vỹ - nov. 29, 2005
Tuesday, November 22, 2005
vần điệu anh gieo ...
- ...cho người không thích thơ em ...
ơ! vần điệu anh gieo thành những bài thơ xí xọn
em đọc ..
em cười ...
em thích ...
nên mơ ..!
ơ năm tháng cứ trôi dần, trôi mãi
em tìm những thơ anh ...tìm hoài ...thế đấy
vì yêu ...
vì mến ...
để cuối cùng ..em thèm khát những thơ anh ...
ngày không hay sợi nắng mong manh
sẽ tắt lịm khi hoàng hôn buông xuống
như anh không hay sẽ có một ngày trễ muộn
biết tình em thì ..em đã sang ngang ....
những bài thơ anh viết xếp thành hàng trang
cho thiên hạ,
cho người quen ....
và kẻ lạ
em ghé đọc để đêm về buồn bã
trách sao thơ ...không có một chổ cho mình ...
ơ những vần điệu xinh xinh
sao không bật thành lời cho em bớt nhớ ...!
sáng nơi anh sương còn giăng chứ hở
hay đông về băng giá cả đồi mơ ?
nếu có một ngày đời hoá thành thơ
để em bước vội vào trong say ngất
nụ hôn tình trao cho vần trăng bạc
cho sóng êm đềm ....và cho cả riêng anh ...!
diên vỹ - nov. 22, 2005
hãy tìm bến cho mình
- viết cho em
không biết rồi em sẽ có vui không
khi sắc tím vương lòng em thơ dại
đời có gì mà em buồn đến vậy
tình có gì mà em khổ vô biên ..
nhìn em sầu, lòng ta cũng ngả nghiêng
thu sắt úa, tim em càng thêm úa
đợi đông tàn, nắng vàng khoe áo lụa
như chim trời em tung cánh vút bay ...
rồi em sẽ hay
đời không hẳn khổ
rồi em sẽ hay
tình không hẳn khổ ...
miễn là em vui và tự chọn bến cho mình ...
chiều nhuộm vàng con sóng lung linh
loài chim biển trên không tìm gọi bạn
sao thuyền em vẫn còn neo trên bến cạn
căn buồm đi em...hãy tìm bến cho mình ....!
diên vỹ - nov. 22, 2005
Thursday, November 17, 2005
nụ hôn hờ ...
anh khóc ...
giọt nước mắt của đàn ông ...
chắc hẳn anh vô cùng đau đớn ...
ta sợ lau ...rồi tim vương nợ ...nên thôi ...
có một lần ....môi lại tìm môi ...
ừ vô ý ...hay cố tình anh hở
ngọt ...hay đắng ...mà sao lòng bỡ ngỡ
giây phút này ...có gây nợ nhau không ?
mây trên ngàn vẫn mãi kiếp đi rong
như tình ái ta chưa tìm ra bến thật ...
anh hôn ta ....vì men say ngây ngất
hay vì nhớ người ...nên mượn tạm để giải khuây ..?
ta cứ giả đò như cô gái thơ ngây
chưa hề niếm vị đau cuộc sống
vậy mà ... vô tình ...có một lần ta trông ngóng
nụ hôn hờ ....
ừ chắc cũng chỉ để giải khuây ...
diên vỹ - nov. 17, 2005
mong một ngày ...
anh hỏi về tình yêu
ta lặng nhìn con phố
đâu phải tương ngộ nào rồi cũng kết thành đôi ...
anh buồn ..- ta đơn côi
vòng tay tuy ấm , nhưng mùa đông rồi anh ạ !
lạnh lòng không hở ...?
khi nhớ về chuyện của ngày qua ...
trái tim của anh, trái tim của ta
những vết sẹo biết bao giờ lành lặn
tạm mượn bờ vai và chiếc hôn hàng gắn
mong vết sẹo lòng bớt đau nhức vào đông
- em yêu anh không ?
ta gật đầu ...(giả dối ..)
- anh yêu em không ...(tự nhủ thôi, chớ ta nào dám hỏi ..)
vì câu trả lời ...thế nào rồi cũng giả dối ...như nhau ...
những chiếc hôn chứa lắm niềm đau
của tình trước, tặng tình sau làm kỷ niệm
vị đắng cuộc đời ta thay phiên thử , nếm ..
mong một ngày tim chay đá ..chẳng còn đau ...
- diên vỹ - nov. 17, 2005
Friday, November 4, 2005
biết đến bao giờ
chú bảo yêu, nhưng nhỏ hỏng có tin
nên đau khổ in hằn trong đáy mắt ...
(giả sử ...như lời chú là sự thật ...)
ơ mà không ...gian dối sẽ hay hơn ....
chưa chi mà con nắng đã dỗi hờn
nên đêm xuống , trời không trăng làm bạn ...
buồn á chú .... cứ ngày ...rồi sang tháng ...
năm qua năm ...chồng chất những nhớ thương ...
- nhỏ bây giờ ....vẫn khoẻ ..vẫn bình thường ...?
câu chú hỏi ...nhỏ gật đầu ..im lặng ...
có những nỗi lòng biết làm sao nói đặng ...
nên đành thôi ...cứ để mặc lòng đau ..
- giá như mà ...mình được ở cạnh nhau
- để ....chiều xuống mình ...cùng đi dạo phố ...
điều chú ước ....nhỏ cố tình giả bộ ...
nhưng cũng nghe tim thấp thỏm niềm mơ ...
tháng hạ qua rồi, thu trụi lá ...bơ vơ
đông đang đến chú nghe lạnh lòng chứ hở ...
biết đến bao giờ mùa hạ xưa vơi nhớ ...
cho đôi lòng thôi gánh nặng ưu tư ...
- diên vỹ - nov. 04, 2005
Subscribe to:
Posts (Atom)