Friday, November 30, 2012
audio thơ -bóng đêm - Nguyên Thanh Hòa
Tôi gọi tên em trong bóng đêm
Mà nghe trăng vỡ rớt bên thềm
Bóng cô đơn thức sau màn lá
Trở gió khuya về đứng lặng yên
Tôi hát riêng tôi khúc nhạc sầu
Nghe mùa thu tới mắt thâm nâu
Thâu canh đâu chỉ mình tôi thức
Vạn lá tương tư cũng úa màu
Ngõ tối quên đèn mộng ánh trăng
Chờ ai khấn nguyện lúc sao băng
Nắng lên thổn thức lòng sương sớm
Tình đến rồi đi.ôi mỏng manh
Thursday, November 29, 2012
audio - thơ - đường lá na
Đường Lá Na
Mời em tựa sát vai tôi
Chỗ ngồi còn ấm một đời người dưng
Từ trong hơi thở ngập ngừng
Có em mở cửa từ tâm tôi vào.
Còn được mấy bận chiêm bao?
Mà cơn đau đã cồn cào tới chân
Đếm trong những giọt mưa trần
Có giọt đang chảy thật gần mắt em.
Con đường chưa có bảng tên
Để tôi còn nhớ thuở quên hẹn hò
Tóc dài, áo ngắn so đo
Cho tim tôi biết dày vò từ khi.
Em quay mặt bỏ tôi đi
Đường Na ngập lá cũng vì yêu em
Biết làm sao để lãng quên
Giọt mưa ngày ấy ướt bên mắt nào…
Hư Vô
Friday, November 16, 2012
góc thơ anh
Tôi viết bài thơ cuối cùng bằng
...chấm hết (./.)
Em vẫn mơ màng ...
Câu chuyện của trăm năm ?!
........................Chuyện...Em và Tôi ! - TiCa
bài thơ cuối anh viết bằng câu chấm hết
sao hồn tôi còn vương chuyện xa xăm
giọt mưa rớt gợi về xưa dĩ vãng
con đường quanh co hạt nhớ nẩy mầm
ừ tôi biết, ai cũng có thời để nhớ
nắng hay mưa cũng khơi chuyện xa xôi
thơ tôi bỗng theo mùa thu đi khuất
may còn anh để đi với cuộc đời
tôi ẩn trú nơi góc thơ anh ngày tháng
để ngồi nghe câu lục bát rơi rơi
tôi chẳng thiết ngày đông lạnh giá
xuân - hạ có về cái nhớ không vơi
anh chắc hẳn không phiền lòng câu chữ
để thơ tôi còn có chỗ nương thân
mai thu đến tôi ghi thêm câu nhớ
để mùa sau lòng có cớ buâng khuâng
diên vỹ
nov. 16, 2012
Wednesday, November 14, 2012
cái nhớ anh - tôi
Vơ vẩn thôi mà
Sao lòng riêng choáng váng
Cái nhớ lặng lờ - đeo bám mãi trong ta
Một chút lặng thầm
Mãi chẳng chịu đi qua
Để tâm tưởng lắm nhạt nhoà
...xiêu đổ
........................cái nhớ - TiCa
cái nhớ của anh, và cái nhớ của riêng tôi
cứ tìm mãi về một thời xưa đã nhạt
tìm lại chút dư hương qua từng câu hát
tìm lại ân tình trong lời nói đã phai
cái nhớ giờ đây chiếm trọn cả đêm - ngày
anh chắc hẳn có lần tìm quên dĩ vãng
tôi vẫn cứ cùng cuộc đời theo năm tháng
cái nhớ bây giờ cao hơn tuổi nhân gian
anh chờ gì trong cuộc sống ngổn ngang ?
tôi cứ đợi phép mầu cổ tích ...
ngày xưa, cái thời tinh nghịch
bây giờ ngồi đó nhớ mong ....
thu đến , thu đi xơ xác tâm hồn
mai không biết có còn chi để nhớ
anh vẫn đó cùng cuộc đời tạm bợ
hay ẩn mình vào cái nhớ hôm qua ?
diên vỹ
nov. 14, 2012
Sunday, November 11, 2012
audio truyện - tào tháo
Friday, November 9, 2012
dỗ giấc bình yên
Ai người
Dõi mắt trông theo
Nửa vầng trăng khuyết, bọt bèo_an nhiên ?
........................an nhiên? - TiCa
ta về dỗ giấc bình yên
mộng qua câu chữ, sao nghiêng ngã đời
trăng treo nửa mảnh chơi vơi
hồn ta nửa mảnh đã rơi đâu rồi ?
thu vừa thoáng vụt qua thôi
sao ta như đã một trời nhớ mong
an nhiên tưởng ở cõi lòng
nào hay câu chữ vướng vòng phiền ưu
mộng thường say giấc phiêu du
người thường đi - đến ảo hư chạnh lòng
vẫn là những có cùng không
thuyền treo bến đợi mặc dòng nước trôi
tháng năm câu chữ rớt rơi
điềm nhiên ta với cuộc đời bước qua
dặn lòng thôi những mơ hoa
sao câu thơ vẫn ướt nhoà tâm tư
diên vỹ
nov. 09, 2012
Thursday, November 8, 2012
audio thơ - tương tư dạ khúc
tác giả : Song Nhi
diễn đọc : diên vỹ
Tương Tư Dạ Khúc
Đàn ngân dạ khúc cung sầu
Nỉ non như tiếng phụng cầu hoàng xưa
Ngô đồng xơ xác cuối mùa
Ngoài kia gió thổi Thu vừa tàn phai .
Ngày dài ... đêm lạnh cũng dài
Năm canh khắc khoải hỏi ai thấu lòng
Thẩn thơ mấy bận bên song
Thương đời lá rụng biết Đông đang về .
Lững lơ nửa mảnh trăng thề
Khuyết gầy treo giữa bốn bề khói sương
Đa đoan nên mãi vấn vương
Một mình trên bến Sông Tương đợi chờ .
Cổ cầm buồn tấu đêm mơ
Cho lau sậy ở đôi bờ bâng khâng
Trang đài má phấn nhạt dần
Hoa xinh rồi cũng có lần rụng rơi .
Người đi ,xây giấc mộng đời
Để nơi đây trắng một trời tương tư .
Song Nhi
diễn đọc : diên vỹ
Tương Tư Dạ Khúc
Đàn ngân dạ khúc cung sầu
Nỉ non như tiếng phụng cầu hoàng xưa
Ngô đồng xơ xác cuối mùa
Ngoài kia gió thổi Thu vừa tàn phai .
Ngày dài ... đêm lạnh cũng dài
Năm canh khắc khoải hỏi ai thấu lòng
Thẩn thơ mấy bận bên song
Thương đời lá rụng biết Đông đang về .
Lững lơ nửa mảnh trăng thề
Khuyết gầy treo giữa bốn bề khói sương
Đa đoan nên mãi vấn vương
Một mình trên bến Sông Tương đợi chờ .
Cổ cầm buồn tấu đêm mơ
Cho lau sậy ở đôi bờ bâng khâng
Trang đài má phấn nhạt dần
Hoa xinh rồi cũng có lần rụng rơi .
Người đi ,xây giấc mộng đời
Để nơi đây trắng một trời tương tư .
Song Nhi
audio thơ - nàng thu
tác giả : Đuyên Hồng
diễn đọc : diên vỹ
Nàng Thu
Nàng Thu cười nói như Thơ ấy
Thoáng gặp mà như đã quen rồi
Hơn nửa năm trời Thu trở lại
Soi mình mấy giọt nắng rơi rơi
Nàng Thu năm ngoái còn đâu nữa
Có kẻ cùng Thu đã kết chồng
Ta đợi... ồ không sao chẳng hứa
Đến mùa Thu nữa thỏa sức mong
Nàng Thu heo hút xa xăm quá
Nửa kiếp bên em đã nặng lòng
Thu có vàng rơi thêm chiếc lá
Ta ngồi nhặt tiếp đốt Thu hong?
Nàng Thu say tít mùa xuân ngoái
Bên gối chăn ai dệt mộng nồng
Ta ghép đôi vần thơ... mê mải
Đợi nàng trên những chuyến mơ rông..
Nay em về đấy! Em cười nói
Rơi rụng trong ta ít nỗi lòng
Thu hỡi! Nàng ơi qua chậm nhé
Tình mình ta viết mãi chưa xong!!!
August 8, 2011
Đuyên Hồng
diễn đọc : diên vỹ
Nàng Thu
Nàng Thu cười nói như Thơ ấy
Thoáng gặp mà như đã quen rồi
Hơn nửa năm trời Thu trở lại
Soi mình mấy giọt nắng rơi rơi
Nàng Thu năm ngoái còn đâu nữa
Có kẻ cùng Thu đã kết chồng
Ta đợi... ồ không sao chẳng hứa
Đến mùa Thu nữa thỏa sức mong
Nàng Thu heo hút xa xăm quá
Nửa kiếp bên em đã nặng lòng
Thu có vàng rơi thêm chiếc lá
Ta ngồi nhặt tiếp đốt Thu hong?
Nàng Thu say tít mùa xuân ngoái
Bên gối chăn ai dệt mộng nồng
Ta ghép đôi vần thơ... mê mải
Đợi nàng trên những chuyến mơ rông..
Nay em về đấy! Em cười nói
Rơi rụng trong ta ít nỗi lòng
Thu hỡi! Nàng ơi qua chậm nhé
Tình mình ta viết mãi chưa xong!!!
August 8, 2011
Đuyên Hồng
audio thơ - trái tim mùa thu
Trái tim mùa thu
Phải tự ngàn xưa, em đến đây?
Duyên trời buộc chặt - mộng tình say
Câu thơ đẫm nguyệt - hồn muôn thuở
Em lẩn vào thu - lộng nét mày.
Em nhốt hồn anh mấy mùa trăng?
Tình em sáng tựa ánh sao băng
Thơ anh đã mấy tầng run rẩy:
Em rắc thu vàng lên cỏ xanh.
Nay bóng thu về - em ở xa
Tình thu xưa - màu mắt kiêu sa
Trăng thu huyền ảo chia hai nửa
Người hỡi, hương thu có mặn mà?
Ta thắp nguyên minh tẩy lục trần
Áo lam giũ sạch mộng phù vân
Lửa tâm vẫn sáng trên đầu bút
Nặng mấy phong trần, em biết không?!
Kiều Giang
Wednesday, November 7, 2012
thư tình cho xứ ảo - nov. 07, 2013
bây giờ thì tôi mới hiểu vì sao tôi cô độc và buồn bả đến thế, vì sao trái tim tôi lại luôn trống rỗng ....
suốt đời tôi không hiểu được tình yêu, có học cách nào cũng chẳng thể hiểu được .....thôi thì tôi cứ thản nhiên bình dị với cuộc đời, mặc trái tim mình nó ra sao ...bởi gì những cái nó muốn, tôi không cách nào đem đến hay dung hoà cho nó được ...
anh yêu tôi, tôi hiểu
nhưng còn khoảng trống và thời gian ở giữa tình yêu thì sao ? tôi thật sự không thể diễn tả nổi vì sao mắt tôi cứ nhoà, vì sao tim tôi cứ nhói ....
tình yêu quả thật quá khổ sở, bây giờ tôi mới hiểu tại sao tôi không bao giờ tin có tình yêu, bởi gì tôi không chịu đựng nổi cái cảm giác đó ....
cảm giác nhớ một người, cần một người, thật là tàn nhẫn quá ....!
thiên hạ vẫn yêu nhau mỗi ngày đó mà, có lẻ do trái tim tôi quá nhỏ nhoi, quá ích kỷ hay chăng ?
tình yêu, suốt đời tôi không tài nào viết nổi ý nghĩa của nó ......!
và suốt đời này, tôi cũng sẽ không đi tìm nó nữa ...vì nó vốn không hề thuộc về tôi .....tôi không đủ rộng lượng để sở hữu một tình yêu nào cả ....!
trái tim của tôi ơi, từ nay khổ sở cho mi rồi ...!
- diên vỹ -
anh vẫn còn yêu
anh vẫn còn yêu có phải không ?
sao ta nghe thấy vắng cả lòng
câu thương giờ chẳng còn nghe ấm
tiếng nhớ chừng như lạc giữa đông
anh đã bao giờ nhớ ta đâu
nên tim bao nhịp cứ rối nhàu
ta như một kẻ khờ trăm tuổi
sống giữa kiếp người chịu thương đau
anh đã còn chăng những ước mơ ?
thuở tình vừa chạm mấy vần thơ
ta nghe tiếng gió về bên phố
nghe cả mưa đời khóc vu vơ
ta vẫn còn yêu anh biết không ?
nên đêm trở giấc gọi nhớ mong
ta chờ, ta đợi, điều vô nghĩa
để tháng ngày qua ta hoá ngông
diên vỹdec. 07, 2012
audio thơ - im lặng
tác giả : Song Hương
diễn đọc : diên vỹ
Lặng Im
Đêm lặng im
Thả lo toan vào giấc ngủ
Chập chờn con chữ
Câu thơ buồn nặng nợ áo cơm
Ngày lặng im
Len giữa dòng đời hối hả
Trở về bãn ngã
Chợt thấy mình... con vụ giữa nhân gian
Thu lặng im
Vẫn heo may, vẫn chút nắng vàng
Sao chiếc lá rơi
Cứ oằn mình dường như nuối tiếc ?
Ta lặng im
Lòng vẫn suy tư điều hơn thiệt
Bóng hồng, sự nghiệp
Mãi một đời... sinh ký tử quy
Em lặng im
Oan khiên qua một thưở xuân thì
Buồn vui hoá đá
Nên hững hờ vô cảm những sẻ chia ?
Thời gian lặng im
Không gian lặng im dài những canh khuya
Lòng như dấu hỏi
Mơ hồ nghe tiếng gọi phía xa xăm
Huế 10/9/2011
diễn đọc : diên vỹ
Lặng Im
Đêm lặng im
Thả lo toan vào giấc ngủ
Chập chờn con chữ
Câu thơ buồn nặng nợ áo cơm
Ngày lặng im
Len giữa dòng đời hối hả
Trở về bãn ngã
Chợt thấy mình... con vụ giữa nhân gian
Thu lặng im
Vẫn heo may, vẫn chút nắng vàng
Sao chiếc lá rơi
Cứ oằn mình dường như nuối tiếc ?
Ta lặng im
Lòng vẫn suy tư điều hơn thiệt
Bóng hồng, sự nghiệp
Mãi một đời... sinh ký tử quy
Em lặng im
Oan khiên qua một thưở xuân thì
Buồn vui hoá đá
Nên hững hờ vô cảm những sẻ chia ?
Thời gian lặng im
Không gian lặng im dài những canh khuya
Lòng như dấu hỏi
Mơ hồ nghe tiếng gọi phía xa xăm
Huế 10/9/2011
audio thơ - nơi để tựa
tác giả : Wind - Quốc Phong
diễn đọc : diên vỹ
Nơi để tựa
Ai cũng cần một nơi để tựa
Cũng như ta nương tựa núi bạc đầu
Và đôi khi ta tựa vào dòng suy nghĩ
Khi ngã rồi ta tựa cả nỗi đau,
Và như em vẫn hay tựa vào đôi vai mỏi mệt
Ngơ ngẩn nhìn dòng xe cộ lướt qua nhau
Và có lần em muốn tựa vào cái chết
Hàng lệ rơi như chuỗi hạt nguyện cầu...
Nơi ta tựa là tạm thời hay bất diệt,
Chạm lưng vào rồi... cũng chẳng khác gì nhau,
Nhưng ngặt nỗi khi niềm tin đến hồi cạn kiệt,
Ký ức phai phôi... nương tựa cả sang giàu....
Ai cũng cần một nơi để tựa,
Như một thời ta đã tựa vào nhau!
--- wind ---
diễn đọc : diên vỹ
Nơi để tựa
Ai cũng cần một nơi để tựa
Cũng như ta nương tựa núi bạc đầu
Và đôi khi ta tựa vào dòng suy nghĩ
Khi ngã rồi ta tựa cả nỗi đau,
Và như em vẫn hay tựa vào đôi vai mỏi mệt
Ngơ ngẩn nhìn dòng xe cộ lướt qua nhau
Và có lần em muốn tựa vào cái chết
Hàng lệ rơi như chuỗi hạt nguyện cầu...
Nơi ta tựa là tạm thời hay bất diệt,
Chạm lưng vào rồi... cũng chẳng khác gì nhau,
Nhưng ngặt nỗi khi niềm tin đến hồi cạn kiệt,
Ký ức phai phôi... nương tựa cả sang giàu....
Ai cũng cần một nơi để tựa,
Như một thời ta đã tựa vào nhau!
--- wind ---
audio thơ - ở nơi xa đó
tác giả : Nguyệt Hạ
diễn đọc : diên vỹ
Nơi xa đó
Nơi xa nào đó hỡi cố nhân
Đường xưa nhẹ bước gót hồng trần
Gởi chút luyến lưu theo mây khói
Vơi đi tâm sự kiếp đa truân
Nơi xa nào đó hỡi người thương
Thềm mây gối mộng thoảng dư hương
Nghĩa cũ tình xưa còn đâu đó
Kiếp trước kiếp sau tựa hơi sương
Nơi xa nào đó hỡi dấu yêu
Tìm nhau đỏ mắt mỗi sớm chiều
Mộng mị đêm thâu sầu lẻ bóng
Đành lòng an phận với quạnh hiu
Nơi xa nào đó nửa hồn ta
Lạc nhau qua bão táp phong ba
Còn sống còn vui hay khắc khoải
Hãy tìm về nhau bến mơ xa
Nơi xa nào đó chẳng hề chi
Lòng thương lòng nhớ mãi trọn ghi
Bến cũ đò xưa dòng sông lặng
Còn dấu nơi nào mối tình si....
Nguyệt Hạ
Tuesday, November 6, 2012
thư tình cho xứ ảo - oct. 06, 2012
Xứ ảo ngày 6 tháng 10, 2012
Anh biết không, hôm nay trời bên tôi rất xanh , rất cao, nắng ấm và cả ngọn gió hiu hiu nữa ....
Tôi lang thang ngoài phố cùng với mùa thu, những chiếc lá vàng , đỏ , tím nằm bất động dưới chân tôi , lâu lâu lăn vài vòng khi có ngọn gió thổi ngang...chúng thật ngoan anh ạ ...! Chợt tôi nhớ đến những vần thơ anh viết cho tôi ....:
Giờ đã vào thu lá vàng khô
Buồn rơi theo gió đến mặt hồ
Có phải là thơ tình em gửi
Trách anh bỏ mặc em bấy lâu
(Tuấn)
Anh bảo anh không biết viết thơ ...nhưng anh có biết đâu tôi chẳng mong anh sẽ là một thi sĩ ...những thi sĩ đa tài , lắm tình ..chắc gì tôi sẽ vui đâu . Tôi không hiểu tại sao câu chữ của anh bình dị , đơn giản mà tôi lại thấy ở anh toát lên một cái gì đó rất thành thật, dễ thương, và rất ư hiền hậu , nó không ma quái như anh từng hù tôi ..nó không xấu xa như anh doạ sẽ làm tôi giậc mình ...nhưng cũng dễ hiểu thôi, bởi tôi vốn rất ngốc nghếch mà ...Anh cũng thấy như thế phải không ?
Anh biết không, đêm bên tôi , trời lại rải mưa khắp phố, tôi lại nhớ lời anh nói :
- Ông trời thấy anh thất tình V nên sang đó khóc cho V xem thôi !
Tôi biết những lời anh chắc chắn là đùa để chọc tôi cười, nhưng tôi lại thích cái ví dụ đó của anh ..., mà sao thất tình nhỉ ....? Nhưng nếu anh thất tình tôi thật thì anh bảo tôi phải làm gì ?
Tôi không biết nữa, có lẻ, tôi sẽ cảm được nỗi niềm của trái tim anh mà viết lên những vần thơ sầu não ...Nhưng tôi hy vọng, đó vốn chỉ là lời đùa thôi ..., vì tôi làm sao có thể để cho anh bị thất tình chứ ....!
Tôi không biết tại sao tôi lại thích viết những bức thư thế này để gởi cho anh ...có lẻ anh sẽ chẳng bao giờ nhận được, hoặc có lẻ anh đã đọc nhưng chỉ cười cười rồi quay đi ...Sao cũng được, tôi chỉ muốn sau này khi lật lại có một cái gì đó để nhớ về anh ....!
anh và tôi đã nhiều lần bước ngang qua cuộc sống
chỉ một cái chào rồi vội vã đi
tôi chưa từng nhớ anh một giây
anh chưa từng yêu tôi đôi phút
chợt một ngày nắng trong, mây đẹp
tôi và anh chạm phải một mùa thơ ...
anh từng buổi trong tôi hiện diện
cả ánh nhìn cũng chứa những niềm riêng
tôi chợt thấy đời bỗng dưng có nghĩa ...
mọi vật xung quanh như cũng rất hiền ....
Monday, November 5, 2012
mộng giữa đời
Giọt tình rớt
giữa mùa thu đi vội
Em chờ gì ?
Mãi đợi thế - em ơi !
........................say - TiCa
ta chờ mãi một vần thơ cổ tích
rớt cùng thu giữa mùa lá mênh mông
ta đợi mãi một vùng mây nước
nghiêng qua đời theo một dòng sông
ừ ta biết mùa thu đi qua vội
xác lá rơi con chữ hãy còn đau
người gom lá, gom mùa xưa ký ức
ta chong chênh ngồi đợi mãi mùa sau
ta tiếc quá ngày đông đang tìm đến
cái lạnh của mùa rét cả chiêm bao
mai thu đến người còn nguyên đâu đó
hay lang thang giữa đời cùng câu chữ nghêu ngao ?
ừ ta biết cuộc đời là cát bụi
câu thơ vui cũng chỉ để tìm vui
trong nhân thế há chẳng toàn là mộng
ta sống giữa đời được - mất cũng vậy thôi ...
diên vỹ
nov. 05, 2012
Sunday, November 4, 2012
thư tình cho xứ ảo - oct. 04, 2005
Anh có biết tại sao thiên hạ yêu nhau không ?
Vì thượng đế đã tạo ra đàn ông và đàn bà để họ có thể dìu dắt nhau đi qua cuộc đời này . Thế nhưng, thay vì dìu dắt nhau, người ta lại làm khổ cho nhau . Loài người ai ai trong mình cũng mang một trái tim nóng bỏng ...làm từ máu ....thế nhưng bên cạnh đó, loài người lại đưa ra rất nhiều định luật ...mà một khi định luật đã đưa ra thì ..loài người lại thích đi sai lệch ....
Trái tim anh có từng đi sai lệch không ?
Dĩ nhiên tôi đã từng như thế ...! Nhưng chỉ trái tim đi loạn thôi, lý trí của tôi thì vẫn còn ở đó, vẫn điềm nhiên sống với cuộc đời ...
Anh thấy đó, có gì gọi là tình yêu đâu, sao phải lao đầu vào nhau mà tự làm khổ cho nhau chứ ....? Nên muôn đời, tôi vẫn nói với anh là tôi không tin sẽ có tình yêu ..... có thể ở một giai đoạn nào đó, trái tim người ta ngân lên một điệp khúc ...tiếng ngân đó có thể kéo dài, có thể đứt đoạn ...
Mùa thu này tôi trở lại, mang con tim trống rỗng nhưng ngăn ký ức thời qua thì đầy ấp những buồn vui ....chợt một ngày tôi gặp lại anh ....
Anh có biết ngọn gió mùa thu mềm mại đến cở nào không ?
Anh có biết nắng của ngày thu mượt mà đến cở nào không ?
Và còn mây, còn những hoa cỏ, tiếng lá xào xạc ....tiếng mưa rơi trong đêm vắng ....tất cả những âm thanh đó tạo nên một điệp khúc của mùa thu ...và anh ...tự dưng cũng là một trong những điệp khúc đó ...và tôi lại say sưa ngắm thưởng điệp khúc của mùa thu .
Tôi biết mùa thu sẽ trôi qua rất nhanh, nhưng rồi mùa thu sẽ trở lại . Còn anh ...anh đi ngang qua tôi ...anh sẽ trở lại không ? Dĩ nhiên là không ....tôi biết chứ ...! Nhưng rồi lại có sao đâu ...
chiếc lá trôi theo dòng, chiếc lá đi mãi mãi ..
anh ngang qua đời, anh sẽ không trở lại
buồn hay vui ...
chỉ tôi hiểu được mình ....
diên vỹ
Subscribe to:
Posts (Atom)