Thursday, May 4, 2006

thư tình cho xứ ảo - may 04, 2006




Ta thật sự điên lắm khi ngồi đây viết về anh.....ừ mà nếu không viết, ai biết ngày mai ta sẽ quên. Anh bảo ta có bịnh quên mà.....anh còn nhớ chứ?

Mà anh biết không, hình như viết ra thì nó vơi đi một phần nào á.

Giả sử anh tự nhiên biến mất là vì anh ghét ta....thì sao hở....? Nếu đọc những dòng này, anh có ghét ta thêm không?


Hoặc giả sử anh biến đi vì một thử thách....mà không...ta nghĩ không là 1 thử thách đâu. Con người có mấy khi tìm được người đồng tâm đồng tính chứ.....? Thế thì ai lại có thể cố tình bỏ mất bao giờ.

Một hôm có người bạn gởi cho ta những dòng sau:

1. Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương: Hãy nỗ lực giành lấy cơ hội trở thành một nửa của người ấy bởi vì nếu người ấy ra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa.

2. Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được: Cần giữ quan hệ tốt với người đó vì trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ.

3. Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn: Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với người ấy vì họ đã mang lại sự thay đổi trong cuộc đời bạn.

4. Gặp người đã từng yêu bạn: Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp bạn hiểu thêm về tình yêu.

5. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn: Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nên kiên cường hơn.

6. Gặp người đã từng phản bội bạn: Nên nói chuyện với họ vì nếu như không phải họ, ngày hôm nay bạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này.

7. Gặp người bạn đã từng yêu: Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu, bạn chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao?

8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn:
Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc đời này của bạn, bởi vì họ là một bộ phận sắc màu trong cụôc sống phong phú và đa dạng của bạn.

9. Gặp người đã từng hiểu lầm bạn: Hãy nhân thể giải quyết sự ngộ nhận, bởi vì bạn có thể chỉ có một cơ hội này để giải thích mà thôi.

10. Và hãy cảm ơn một nửa của bạn hiện nay bởi vì người ấy đã yêu bạn, vì bạn và người ấy đang hạnh phúc.


Vậy thì anh xem .... ta phải đối với anh như thế nào đây ....? Dửng dưng như chưa từng biết .....hở anh? Hay như câu số 8, cần cảm ơn anh vì đã mang đến cho ta những sắc màu trong cuộc sống. Còn ta đối với anh thì sao .....? Có phải là một người anh ghét ....? Ơ mà sao cũng được, hôm nay buồn quá ....ta chẳng biết làm gì nên vẩn vơ đôi chút ...nghĩ một chút về anh, dành một chút thời gian viết cho anh ....Cuộc đời qua vội lắm anh à,...ai biết được ngày mai ta sẽ sang một thế giới khác ..., phải không? .... Ơ, ta nghĩ thế thôi ..., vì ta vừa được người bạn cho ta biết người yêu của anh mới qua đời ở tuổi của ta.....nên ta thấy đời mong manh thế á ....Dù thế nào đi nữa, thì cũng như câu số 8. Ta cám ơn anh .....! - diên vỹ -




 - diên vỹ -


thư tình cho xứ ảo - may 04, 2006




Anh biết không, khoảng thời gian gần đây ta không chú tâm vào việc gì được cả. Nhìn mây ta chợt muốn oà khóc. Tháng này bắt đầu xuân, nên bên ta trời cứ mưa mãi.....và hình như trời đất cùng với lòng ta hoà thành một điệu khúc buồn.

Lúc đầu ta không nhận thức được cái nhớ nó day diết thế đâu. Giờ thì ta biết. Ta nhớ anh lắm. Mà không, ta nghĩ đôi vài ngày nữa thôi thì chắc nó hết. Có lẽ thế .... cảm giác thoáng qua mà ...phải không anh?


Còn anh sao hở? Lòng của anh có như lòng của ta không? Hay anh cũng như thiên hạ, chay cứng trước mọi tình huống? Nhiều lúc muốn hỏi anh lắm, nhưng ta sợ anh cho ta là một con bé ....nên ta thôi. Để bây giờ, quanh quẩn một mình ta ....ta chẳng biết hỏi ai cả.

Ôi! thời gian cứ trôi ....
Ôi! lòng người cứ thế ...

Ừ, ta vái anh cứ thế, cứ hờ hững đi qua, cứ vô tình vô ý, vô tình hờ hững để lòng ta còn có cái cớ mà buồn, mà khóc. Ừ mà ta chỉ buồn buồn vậy thôi, chứ không có khóc đâu anh ......Lớn rồi mà, ...phải không?

Ngày xưa, xưa lắm, ta cũng nhớ một người ta ....nhưng người ấy vô tình lắm .....để rồi cái nhớ lắng dịu xuống, ta cứ nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ khùng đem lòng nhớ một người xa xôi nữa .....vậy mà ....anh lại khiến cái cảm giác ấy trở về với ta.

Ở bên anh trời mùa này chắc ấm ...? Hay như bên ta ...mưa lất phất rơi....? Ôi! Lại thêm một ngày ta nhớ anh .....! Ừ mà có lẽ ngày mai ....ngày mai có lẽ cái nhớ này sẽ lắng dịu lại ....và thêm vài ngày mai nữa .....ta có thể xoá hẳn được anh ra khỏi tâm trí mình....? Mà ....anh có muốn thế không hở anh?


- diên vỹ -




thư tình cho xứ ảo - may 04, 2006





Là một con người bình thường thì tất nhiên ai cũng đã và đang yêu, ít nhất là hơn một lần trong đời. Hỏi định nghĩa về tình yêu thì ta chẳng biết. Chỉ biết nó có một cảm giác vui vui khi gần người ta, và người ta đi rồi thì mình thấy nhớ nhớ. Tình yêu đối với ta nó đơn giản thế đó. Nên ngày xưa hầu như bao giờ ta cũng có một cảm giác yêu yêu.

Tình yêu của ta không mãnh liệt, vì ta không đòi chết sống với tình như trong thơ truyện hay phim ảnh người ta đã diễn tả. Nhưng cũng không hẳn gọi là qua loa, vì ta yêu với cảm giác thật của con tim mình.


Hôm nay tự dưng buồn quá, mà không, hình như lâu lắm rồi ta không nghĩ nhiều đến tình yêu như ngày xưa. Hay khi con người tìm được một bến dừng cho đời mình, tự nhiên mọi thứ non trẻ trong người tan biến. Điều đó ta không biết. Ôi! những ngày xưa. Ta đọc lại dòng thơ của mình, chợt khẻ rùng mình thầm thỉ..."ngày xưa..ta yêu lạ quá...".

Không biết khi mình cảm giác thích một người thì có lỗi không? Điều đó ta không biết..... ta thường tự nhủ là sẽ chẳng bao giờ lập gia đình, vì ta e mình mang lỗi. Để rồi tình yêu của anh khiến cho ta cảm thấy như mình tìm ra một nơi trú ẩn an toàn nhất của đời. Đáng lẽ, ta đã bình yên lắm trong cái tình yêu ấy. Chợt một ngày...có một người rất lạ,...lạ lắm....người ấy đến....ta tiếp chuyện cho đúng phong cách lịch sự của con người, chứ chẳng vì lẽ gì cả...thế mà....tiếp chuyện riết rồi trở thành mến.... Ừ thì mến...mến một người cũng chả sao. Ta nghĩ thế......Để rồi đến một hôm ta nhận ra thấy cái lòng mến lạ lẫm ấy hình như đã chiếm hơn phân nửa trái tim của ta. Trái tim đáng lý mà ta tưởng nó đã ngủ yên rồi.

Và chợt anh biến mất...biến như trong thần thoại. Ta ngơ ngẩn cả tim lòng.

Liệu rồi anh sẽ trở lại không? Mà vì sao anh biến đi hở ..? Một trò đùa ...? Hay một cuộc thí nghiệm ...? Hay chính anh cũng không hiểu được lòng mình, nên anh tạm ngưng tất cả để thử thách.

Ta tự nhiên mong cuộc thử thách này cứ kéo dài ....mà một phần ta cũng mong nó ngắn lại. Ừ mà ta chẳng biết nữa. Ngắn lại hay dài ra thì vốn chẳng quan hệ gì mà ...phải không? ....

Ừ, thôi ta gởi anh đôi dòng nhé ....! Và những cảm giác về anh, ta xin ghi lại để mở đầu cho trang tình thư cho anh, cho người và cho cả ta ...., được không anh?

- diên vỹ -