Saturday, December 29, 2012

chờ





Người cho ta nửa nụ cười
Để dành ru những phận đời lênh đênh
Mắt khuya có kẻ chợt buồn
Ai người ngồi bến sông Tương tiếc thầm…


phận đời lênh đênh - Kiều Giang



chỉ là một cuộc trăm năm
thoáng như gió bụi xa xăm mịt mờ
chỉ là ba bốn vần thơ
mà đôi khi cũng ngẩn ngơ với mình


ta - người ừ hãy cứ tin
đời còn một chổ để tình nở hoa
đâu cần phải lắm thiết tha
đâu cần nhung nhớ mới là tình yêu 



ừ thì ta cứ đợi chiều
để cùng đêm viết vạn điều trong tim
chờ trăng rụng xuống bên thềm
ta đem câu nhớ đi tìm người quên ....

chờ cho gặp được cái tên
để ta ghép những mông mênh nỗi sầu



diên vỹ - dec. 29, 2012

Friday, December 28, 2012

vu vơ cuối năm






giá như buổi ban đầu anh nói yêu em
và đốt cháy hồn em bằng ngọn lửa
để em hoá con thiêu thân tìm anh làm điểm tựa
thì cuộc đời nay có khác hơn không ? 



hay cuộc tình nào rồi cũng long đong
phận gái luôn gặp nhiều trắc trở
những yêu thương chỉ là cái cớ
sống cùng đời mới thấm thía niềm đau 




có tình nào đẹp mãi được đâu
nên mơ ước chỉ nói cho vui anh ạ !
một giây - một giờ còn là phép lạ
chứ một đời ta sẽ chán nhau thôi 



buổi ban đầu anh chẳng nói nên lời
nên luyến lưu đến bây giờ còn đó
em cũng chẳng làm con thiêu thân tự giết mình trong lửa
và anh thì ..mãi mãi của người ta ....! 



diên v
dec. 28, 2012 


Thursday, December 27, 2012

lửa tim người




Ta đứng đó bên em,
dòng sông sầu muôn thuở
Không biết một ngày kia
ta có còn can đảm nữa
Để nhìn em
suối lệ đã khô rồi...


màu mắt ấy lưu ly - Kiều Giang


từ khi biết cuộc đời
ta đã hiểu thế nào là im lặng
cuộc sống vẫn cứ xoay theo ngày tháng
nghĩa yêu thương cũng chẳng nặng bao cân 



ta và người dường như đã rất gần
nhưng xa lạ,
và như chẳng hề gặp gỡ
trò ảo giác để tự làm tim mình trăn trở
con chữ buồn, con chữ tự cô đơn 




hình như chưa một lần ta muốn dỗi hờn
nên giọt mắt chẳng thành sông người ạ
không sợ lẻ loi, chỉ sợ trái tim mình chay đá
nhìn mùa sang không cảm được hương thơ 



lửa tim người có đốt được bơ vơ ?
có thiêu được những tháng ngày xưa cũ
hay ngọn lửa kia mở thêm trang tình sử
ta và người tự đốt - hồn đau ?


diên vỹ

dec. 28, 2012

nợ




yêu nhau là chỉ nhìn nhau thôi
bao nhiêu đó cũng như là rất đủ
đời vẫn còn lắm nợ
ta trả đến bao giờ để thoát được hở anh ?



em đã không còn cái tuổi ngày xanh
nên mơ ước không tài nào chấp cánh
nợ cuộc đời anh - em tự gánh
nợ riêng mình ta trả làm sao ?



có những niềm mơ theo ngày tháng hoá đau
có những ao ước ngay từ đầu đã mất
quay lại cùng đời thật
anh và em ta cứ rất xa



một năm nữa lại trôi qua
em cứ đếm để rồi không thể đếm
xa ngần ấy mà tia nhìn còn lưu luyến
nợ kiếp này ta biết trả sao đây ?



diên vỹ
dec. 28, 2012

Wednesday, December 26, 2012

anh và kỷ niệm ...!



 

đôi ngày nữa lại sang một năm .....!
tôi có thêm một năm kỷ niệm ...
miền ký ức bày ra đong đếm
có hình ảnh nào tôi xóa được cho đâu



vẫn là anh mang đầy ấp lo âu
vẫn là tôi cố điềm nhiên mà sống
vẫn cứ cho nhau nhiều hy vọng
(giả sử có một ngày đời lại kéo gần nhau)



hỏi về tương lai anh chỉ biết lắt đầu
câu yêu thương tôi cũng giấu vào quá khứ
tuổi trẻ ngày xưa quá nhiều do dự
để một đời tôi chỉ biết đếm đo ...



tình yêu có nhận - có cho ...
tôi không từng một lần cùng anh gánh đời khó nhọc
anh cũng chỉ biết nhìn mỗi khi tôi bật khóc
tụi mình hai đứa ...vậy mà yêu ...!



tôi vẫn luôn không tin ở mọi điều
chỉ biết đời hôm nay, ta dốc mình mà cạn
vậy mà quyển sổ tâm hồn chất đầy năm tháng
trong đó ....rất nhiều là bóng hình anh



diên vỹ
dec. 27, 2012

Sunday, December 23, 2012

mai giáng sinh



mai giáng sinh rồi,
tôi ngồi lại nơi đây
không món quà cho anh,
chẳng một lời chúc gởi
năm tháng cứ trôi, mà tôi vẫn đợi
một chút tình dư từ tiền kiếp xa xôi





có hay không số phận con người
hay bất quá chỉ là ngã rẽ
thôi thì chúc anh giáng sinh vui vẻ
năm mới bình an cho trọn thân tình



một năm nữa lại qua, nhìn lại riêng mình
vẫn khờ dại như ngày đầu biết nhớ
vẫn khát tình anh dầu núi sông cách trở
vẫn mơ dệt hoài về một giấc chiêm bao



năm mới lại sang, tình vẫn còn mãi đằng sau
cố níu kéo, đôi vai càng trĩu nặng
mai giáng sinh, tôi không quà gởi tặng
câu chúc mừng cũng dành lại cho thơ ....!



diên v
dec. 23, 2012

Thursday, December 20, 2012

mua đôi giọt lệ




Hỡi người tri kỷ kim bằng
Lụy chi mà mượn mây giăng giọt buồn ?

cát bụi muôn trùng - Kiều Giang


đưa tay hứng giọt mưa tuông
đành rằng phiền muộn đã buông theo dòng
nhìn mây tứ hướng thong dong
nhìn đời lẳng lặng, nhìn đông ...chợt sầu


âu là cũng chỉ chữ câu
viết ghi đôi phút chia nhau với đời
như mưa rơi xuống từ trời
hoá thành hơi nước tách rời nhân gian


như ta một kiếp dã tràng
xây lâu đài cát sóng ngang nhiên đùa
dầu rằng chẳng muốn hơn thua
nhưng đôi giọt lệ cũng mua để dành

...


diên vỹ

dec. 20, 2012

Wednesday, December 19, 2012

lại thêm một năm






lại một năm nữa sắp trôi qua
anh sẽ trả lại cho tôi không... những mảnh tình đã vỡ
từng bảo là duyên nợ
thế mà đời vẫn chia cách anh - tôi



nhìn lại nửa cuộc đời ...
lắm ước mơ và nhiều nuối tiếc
tôi vẫn cùng chữ câu miệt mài ghi - viết
anh vẫn cùng đời vay trả, trả vay


lại thêm một năm, mình vẫn trắng tay
những cái thứ gọi là tình yêu đều là ảo giác
như có , như không , mập mờ phai nhạt
và lời yêu thương nào mình giữ được đâu anh ?

lại thêm một năm rút ngắn tuổi xanh
thương yêu thì càng xa, mà bệnh đau cận kề theo quy luật
cũng muốn được một lần sống thật
nhưng lo mình không gánh vác nổi ngày sau !


thêm một năm dẹp bỏ ước ao
ngoái lại đằng xa vẫn là anh - tôi và nhiều giấc mộng
riêng sự sống
đang kết thúc dần sinh mạng anh - ta

diên vỹ
dec. 19, 2012







đếm chữ cùng đêm




tôi ngồi đếm chữ cùng đêm
sao rơi mấy bận biết tìm nơi đâu
mơ nào dệt ở chữ câu
mơ nào rớt giữa dòng sâu cuộc đời


đoạn tình kết mãi vẫn trôi
tâm tư viết mãi vẫn lời ảo hư
trần gian lạc mất duyên tơ
bên kia sự sống có chờ hay không ?

xin cho một chút cuồng ngông
để tôi hoá kiếp sẽ không là mình
trần gian vương một chữ tình
mai về cát bụi cầu xin được gì ?


diên v
dec. 19, 2012 



Saturday, December 8, 2012

thôi yêu






thôi em về lại làm cơn gió
bỏ hẳn sau lưng những mảnh sầu
ngày mai bên phố mưa và nắng
kỷ niệm chẳng còn để nhớ nhau


thôi em xóa hết dòng thư cũ
xóa những buồn vui cả một thời
ngày mai bên phố vô tình gặp
dẫu có nhìn nhau lệ chẳng rơi


thôi em không khóc làm chi nữa
giọt ngắn, giọt dài tiễn nhau đi
ngày mai bên phố thành xa lạ
lệ chẳng còn đâu để ướt mi


thôi em về lại làm em nhé
chẳng vướng lòng anh buổi sớm chiều
ngày mai và vạn ngày mai nữa
chúng mình hay đứa đã thôi yêu


diên vỹ
dec. 09, 2012






Friday, December 7, 2012

vần thơ người




Em là loài chim, hót trong mùa xuân vĩnh cửu
Dưới đôi cánh kia là men rượu tình anh
Anh vẫn nhắp cô liêu từng đêm thẳm
Trong rừng em, thơm trái mộng chưa thành
               Men rượu cho tình anh - Kiều Giang



men rượu nào từng say khướt hồn ta
cạn một chén, lòng khát khao thêm một chén
dẫu rằng không thốt câu hò hẹn
mà ta như chờ đợi cả một đời 




dòng thơ người từng câu chữ buông rơi
dẫu sắt đá cũng chạnh lòng đôi phút
chỉ tiếc ta tầm thường, trần tục
nên câu thơ không thoát khỏi lụy phiền 



ta từng tin đời có những thiên duyên
những tao ngộ đều mang nhiều ý nghĩa
nhưng sống mãi trong đời khiến con tim càng thấm thía
ý nghĩa nào rồi cũng mang đến phiền ưu


diên vỹ
dec. 08, 2012

lời yêu chẳng gởi






ta sẽ chẳng để lời yêu bay theo gió
e người nhận rồi tình sẽ mất màu tươi
câu thương nhớ chỉ hoà cùng con chữ
bởi tình yêu nào rồi cũng vội vã đánh rơi



ta sẽ chỉ nhìn mây trời buổi sáng
nghe tim mình gõ nhịp yêu thương
ta sẽ chỉ nhìn trăng bên khung cửa
để đêm lặng thầm tỏa một mùi hương


tình yêu đến , tình yêu tan, nhanh quá
ta loay hoay chưa kịp đến cùng người
tiếng sóng vỗ qua hàng trăm thế kỷ
bởi không bật thành lời ...
nên sóng mãi yêu thôi ...!


diên vỹ
dec. 07, 2012






nửa giấc mơ




Trời chẳng cho ta một chút tình
Cho hồn chết lặng được hồi sinh
Ngày mai trong kiếp đời băng giá
Nửa mảnh tình em, ta cũng xin !
            Nửa mảnh tình em - Kiều Giang

nửa mảnh tình ta ...anh muốn xin ?
cho không hay cứ giữ riêng mình
để đêm trăn trở , ngày thương nhớ
mặc tháng năm dài, ta lặng thinh




nửa mảnh tình ta ....còn lại đây
chẳng qua chỉ nửa mảnh tim gầy
sợ e cơn bão đời đưa đẩy
nhọc lòng anh phải bỏ công xây


nửa mảnh tình ta ... vỡ vụn rồi
đường mơ trăm ngõ đã chia đôi
ta như cơn gió qua đời mộng
gặp gỡ nhau rồi cũng xa xôi


nửa mảnh tình ta, nửa giấc mơ
rớt trong đời thật, chạm câu thơ
buốt lòng ai lúc đông băng giá
nửa mảnh tình ta, anh có chờ ?


diên vỹ
dec. 07, 2012



nửa mảnh tình ta





ừ thôi không hẹn những ngày sau
lo mơ chẳng đặng, bạc mái đầu
trăm năm ai sống mà không tiếc
nhưng hỏi bao giờ ta có nhau ?



ta vẫn bên này, anh bên kia
nhớ thương thức giấc giữa canh khuya
bóng anh mờ ảo trong sương gió
mơ sẽ về không hay cách chia ?


một ngày ba buổi cứ lặng trôi
anh đến, anh đi đêm lẻ loi
ta soi chiếc bóng bên thềm nhớ
vọng lại hồn ta tiếng đêm côi


chỉ còn lại đây nửa mảnh tình
ta đem hong giữa phố lặng thinh
mai đông có ướp thành băng giá
nửa mảnh tình ta anh muốn xin ?


diên vỹ
dec. 07, 2012






Thursday, December 6, 2012

còn đâu nữa





còn đâu nữa buổi ban đầu thắc thỏm
những chờ mong đốt cháy tim lòng
câu từ giả dường như không nỡ thốt
sợ đi rồi tim lưu luyến ngóng trông



còn đâu nữa lời tương tư muốn ngỏ
trang web buồn khi đôi phút vắng nhau
buổi sáng dậy lời hỏi thăm đơn giản
cũng mua được nụ cười và lắm ước ao


còn đâu nữa những bước chân mong đợi
và mơ về ngày tương hội xa xôi
tình yêu đến , tim có vui đôi phút
nhưng tan rồi những thương nhớ trong tôi


ta giờ cứ như hai người xa lạ
câu nói chào cũng chẳng bận lòng nhau
nếu biết thế gượng chờ mùa thu khác
để tình yêu dồn nén thành đau

diên vỹ
dec. 07, 2012







vở kịch tình yêu




Nếu tình là vở hài kịch phù phiếm
Của những toan tính giả dối
Sao em lại không cười nổi
Khi chiến thắng một trò chơi

Con rối - Song Nhi

nếu tình yêu chỉ là vở kịch thì đã có sao
ta cứ đóng trọn vai,
cứ nhập vào hồn không cần nghĩ
đã bảo cuộc đời này bất quá chỉ là phiền lụy
có tránh cỡ nào ta cũng vướng phải mà thôi 




tình yêu bất quá chỉ là những cảm giác đơn côi
những cái nhớ nhung không tài nào hiểu nổi
anh trước mặt mà sao xa xôi dịu vợi
anh gần bên cũng chẳng thoả được chờ mong 



đừng hỏi anh có yêu ta không
mà phải hiểu tình yêu là thứ không bao giờ trọn vẹn
mới hôm qua có anh trong tầm tay,
ngày hôm nay lệ lòng uất nghẹn
đêm và ngày ta lạc lỏng mình ta 



vẫn tin là mọi thứ sẽ đi qua
anh cũng thế âu chỉ là cơn gió
vở kịch tình yêu khiến mắt ta hoen đỏ
vở kịch cuộc đời ta gồng gánh riêng ta ...

 

diên vỹ 
dec. 06, 2012


tim hoá đá vì anh




Tuồng hát vãn , cánh màn nhung buông lơi
Mình trở về làm hai người xa lạ
Anh quên nhanh em giữa dòng đời hối hả
Còn em thì cứ thương nhớ không thôi .


Vai trong vở kịch - Song Nhi



thiên hạ thường mua vui
ta lại thích đem nỗi buồn về làm bạn
tình yêu thì có bao giờ giới hạn
nên đêm - ngày ta vẫn nhớ về anh 


 
có sá gì một chút tình xanh 

ta chẳng màng những ngày hạnh phúc
anh trở về đời thực
ta cùng trang web buồn lơ lửng với tháng năm 




vở kịch nào chẳng có lắm oái oăm
như ta - anh giữa dòng đời ngang trái
tình yêu muôn đời vẫn là những phút giây khờ dại
ta có ngần ngại gì không làm một kẻ tình si 


 
anh vụt đến, anh lại vụt đi
vui chưa hết ta đã ngồi bật khóc
không sợ đời khó nhọc
chỉ sợ một ngày tim hoá đá vì anh ....! 

 
 

diên vỹ 
dec. 06, 2012




Wednesday, December 5, 2012

sá gì đôi ba giọt nước mắt rơi


Có những thứ quá xa tầm tay với
Ước ao chi cho buồn phải buồn thêm
Cứ làm thân chiếc lá rớt bên thềm
Theo cánh gió bay vèo rối hút mất ...!

Huyền Băng

thế tục, buồn - vui, chuyện cũng thường
ta chỉ sợ có một ngày tim hoá thành đá sỏi
lăn lóc giữa cuộc đời trơ trội
chẳng biết buồn vui, cũng chẳng thiết yêu

ta chỉ sợ cả ngay sợi nắng của chiều
cũng không biết ước ao sống với ngày đôi phút
không lo tình yêu rơi vào đáy vực
chỉ sợ tim mình chẳng biết ước mơ

ta đứng giữa đời nhìn mây trắng nhỡn nhơ
trông thong thả mà như vướng vòng bi lụy
có phải mây cũng thường rơi lệ
tỏ cùng đời trăm mối âu lo

tình yêu đến, tình yêu đi - ta chẳng so đo
bởi cái tốt nhất trần gian không thể có
ta đến với đời tập tành gian khó
thì sá gì đôi ba giọt nước mắt rơi ...!

diên vỹ
dec. 05, 2012




người yêu ta ?


Ta yêu người, không biết từ đâu:
Trong thế giới muôn màu diệu vợi,
giữa phố đông, chiều nay ta đứng đợi,
Hay giữa đông tàn nhìn vạt nắng xa trôi
                Chỉ là cuộc hành trình- Kiều Giang



người yêu ta ? con chữ như vui
đông chắc hẳn không sầu hơn ngày trước
ngọn cỏ vàng hoe, tiếng thở đời thườn thượt
nghe lời tự tình đông cũng chẳng còn đau

người yêu ta ? mà có lạ chi đâu
trong nhân loại chẳng phải tình yêu là trên hết
chỉ có những lúc cơn bão đời đi lệch
mới thấy tình người đen bạc thế thôi

người yêu ta ? chắc sẽ có kẻ đơn côi
vào chốn mộng, và hờn ghen cùng mộng
trăng vẫn biết mình luôn hoài lẻ bóng
nhờ soi mình trong bể nhớ quên đau

người yêu ta ? con chữ bỗng ước ao
thèm dệt mộng giữa cuộc đời vô vọng
hay thế giới ảo hư từ nay dậy sóng
bởi biển lòng ta khao khát bến bờ yêu

người yêu ta ? cũng chẳng cần nhiều
một chút thôi đủ để soi cùng con chữ
cuộc sống đời thường vạn điều lành dữ
tình hoá thân thành con chữ tìm quên

người yêu ta ? hẳn cũng nên ...
vì thế giới loài người tâm tư luôn trắc trở
một câu thương nhớ
đủ để kéo nhau về từ hai phía trời xa

người yêu ta ? tim chợt vỡ oà
hy vọng đến, hy vọng tan - ta hiểu
chẳng có gì dưới ánh mặt trời này có thể thiếu
huống chi là tình yêu trong câu chữ ..phải không ?

diên vỹ
dec. 05, 2012




một thoáng cơn mơ





Cũng chỉ là mơ
một thoáng
...thế thôi !

Một thoáng - Tica


một thoáng cơn mơ cũng đủ rồi
đời ta bất quá áng mây trôi
trăm năm không biết đường đi - đến
vạn kiếp mai sau trở lại đời ? 



đông này ta ẩn góc thơ anh
tìm trong lối nhỏ những ngày xanh
kết mơ vào đoạn đời cô tịch
trang trải ân tình dẫu mong manh 




anh vẫn đi - về với đời - thơ ?
sao như vắng lặng bến thuyền mơ
để trăng soi bóng bên bờ lẻ
để gió hờn ai gió bơ phờ 



ta ở bên này vẫn bình yên
còn anh bên đó nặng lòng riêng ?
sao rơi một góc trời nghiêng ngửa
van vái tình người mãi vẹn nguyên



diên vỹ
dec. 05, 2012



Tuesday, December 4, 2012

tìm quên







thì cứ ngồi đây nghe gió gọi
nghe mùa sang theo năm tháng vô tư
không thèm nhớ những điều xa lắt
tạm quên đời và cả chốn ảo hư

ta rót nhẹ vào tim dòng máu lạnh
để không còn nỗi nhớ rức ray
ta pha trộn vào trong khối óc
chút đen bạc của đời để tim chẳng còn say

ta sẽ chẳng còn màng chi đông giá
xuân có sang , hoa có nở mặc thôi
và thu nữa, ta không thèm biết nhớ
để tim vùi sâu trong thăm thẳm đơn côi

ta sẽ chẳng còn nhìn ra anh nữa
lời yêu thương như ngọn gió đi hoang
ta sẽ đến bên dòng sông lặng
cùng tiếng đêm nghe con sóng thở than

diên vỹ
dec. 04, 2012




kiệt sức





tự hỏi mình lòng vẫn yêu lắm chứ
mà sao như chẳng gởi được về đâu
gởi cho gió , gió rong chơi quên bẵng
gởi mây trời, mưa nặng hạt rơi mau


ta kiệt sức, tình thôi đành tan vậy
mơ cho nhiều, mộng càng vỡ mà thôi
ta chờ đợi một ngày không ước vọng
thả tim về ở một chốn không người

anh rồi sẽ khoá lòng trong đời thật
ta và người theo qui luật hợp tan
ngày nắng gió còn chia nhau mộng ước
đêm bình yên, tình lần nữa sang trang

ta vật vã giữa tim và trí
ta loay hoay chống chọi cuộc đời
ta thèm khát một câu thành thật nhất
để tim mình không mấy bận bỏ rơi

diên vỹ
dec. 04, 2012
\


chờ đời cạn






nhắm mắt lại
cái nhớ buồn không thèm đến
hình bóng người
không khắc nổi thành tên
hay ta cứ buông xuôi tất cả
mặc cho đời cuồng dại, ngông nghênh


ta rất khát, nhưng đời không còn chỗ trống
ta lang thang giữa sa mạc cháy khô
anh vẫn đó ở bên kia sự sống
ta tận bên này chạm phải nỗi đơn cô

ta muốn bám vào sợi dây tình ái
để đời ta còn có chút xuân xanh
nào ai biết cuộc đời tàn nhẫn vậy
chút hy vọng thôi cũng đã tan tành

anh vẫn đó bình yên vô sự
ta ở đây rối loạn tim lòng
chờ đời cạn để ta thành xác ướp
ngàn năm sau anh tìm gặp hay không ?

diên vỹ
dec. 04, 2012






trái tim em






buổi sáng thức dậy
cái nhớ của em không còn biết gởi về phương nào nữa
bởi lòng em nào có thể chia hai
vẫn là phía trời tây
vẫn là nơi cách em vài tiếng
vậy mà sầu em cao đến tận mây trời



buổi trưa ngồi nghe tiếng gió rơi
nghe cọng cỏ thở than vì mùa đông buốt giá
nghe tiếng máy sưởi rỉ rên,
nghe dòng thời gian mặc cả
tim lòng em chẳng biết mong đợi về đâu

buổi chiều dòng người lướt qua mau
em vẫn đó cùng với nỗi lòng trả giá
nắng nghiêng một bên, nắng phiền ai mà nắng ngã
để bóng tối về bao phủ khoảng trời đêm

khuya, em ngồi ở bên thềm
mặc giá lạnh, mặc mùa đông tê tái
trái tim em nằm yên bên ngực phải
nó ngưng đập rồi sao ?
nên chẳng một tiếng thở than ....

diên vỹ
dec. 04, 2012






phải chi mà






phải chi mà em còn chút thơ ngây
để tin có tình yêu vĩnh cữu
để ôm ấp những lời anh nhắn nhủ
cho mộng lòng không trở giấc cùng đêm

phải chi mà em hiểu được trái tim
để câu nhớ sẽ không còn là con chữ
để thế giới ảo hư không bị đời thường nhắc nhở
mộng yêu thương không lay động bởi đời


phải chi mình không mỗi đứa mỗi nơi
những khi nhớ sẽ không đổ thừa cho khoảng cách
vạn dặm xa xôi mặc lòng em oán trách
dững dưng giữa đời anh có hiểu cho đâu

phải chi mà tình yêu được đậm sâu
để em tin ngày mai không hề thay đổi
lòng của em trăm ngàn câu hỏi
trả lời làm sao khi tâm trí rối bời

diên vỹ
dec. 04, 2012







cạn chén chiêm bao







Với tay
chạm mối tơ trời
Xa xôi có biết
hỡi người tri âm?

Gọi em - Kiều Giang


tơ trời như cánh sao rơi
với tay không chạm sầu khơi dậy sầu
ta ngồi cạn chén chiêm bao
tìm trong mớ chữ chút hư hao đời
giấc mơ ta viết cho người
yêu thương ta gởi gió trời thổi tan
ở đây ngày tháng bình an
chỉ riêng con chữ chứa chan nỗi niềm
ta đi tìm lại chút duyên
...

diên vỹ
dec. 04, 2012


Monday, December 3, 2012

ta đã về ngang phố




Phố chong mùa khao khát
người đã về hay chưa ?

Người đã về hay chưa - Kiều Giang



ta đã về ngang phố
câu thơ còn như say
ngã nghiêng cùng năm tháng
tình người vẫn chưa phai ?

tiếng ru nhè nhẹ gió
tiếng ru gờn gợn mây
nắng bên đời ghé lại
ta nhặt rồi buông tay

môi người thơm câu hát
chiều rơi trên sông ngân
dãy thiên hà lẳng lặng
chờ một lần nổ vang

ta đã về ngang phố
câu thơ đời treo nghiêng
nửa vầng trăng vừa rớt
ta nhặt làm của riêng


diên vỹ
dec. 03, 2012




tình đi hoang




Tình yêu
Qua trò chơi đó!
Nhiều khi
Cũng lấp lánh sắc mầu
Và dễ vỡ
Mau tan...
                 Mong manh - Nguyễn Thành Dũng


ta biết chứ tình yêu mong manh lắm
vạn thế kỷ qua thiên hạ lòng đau
ai có thể cười to mà bảo
tình yêu trọn đời mang hạnh phúc cho nhau

những cái thứ người đời thường ca tụng
sống bên nhau , êm ái, chẳng muộn phiền
nào có biết bóng đêm về đôi phút
giọt mắt lăn dài ở chăn nệm ấm êm

ta khát khao một thứ tình vớ vẩn
để ôm vào lòng một tản sầu bi
muốn cỡi gió đi ngàn vạn dặm
để lăn cùng đời mặc kệ sân si

nhưng ta chỉ người trong thế tục
sống đơn thuần để được bình an
con tim ái dù trăm lần nổi loạn
cũng chẳng thoát được đời ....
- nên tình cứ bỏ đi hoang ....


diên vỹ
dec. 03, 2012




phiền ơi ...!







em vốn biết rõ mọi thứ chỉ là hư ảo
em vốn hiểu rằng đời không thể kéo lại gần nhau
nhưng gốc khuất tâm hồn vẫn thấy u sầu
nghe tim nhói ở những lần vắng lặng

em đã chẳng thể điềm nhiên cùng ngày tháng
phiền trong em cao tận mây xanh
em lo lắng ở một ngày mai sẽ đến
anh sẽ xa, và tim lại giá băng

nếu có thể em thà là viên đá
lăn giữa đời không biết thương đau
nếu có thể em thà là cơn gió
bay ngang đời không vướng bận vì nhau

sông có lúc cũng cạn dần anh ạ
lòng của em có chung thủy lắm cho đâu
thế mà nắng chỉ đi ngang qua phố
cơn mưa về cũng khiến trái tim đau

diên vỹ
dec. 03, 2012





Sunday, December 2, 2012

một chút cuồng ngông







vẫn là một chút cuồng ngông ấy
tình yêu điên dại cả tim rồi
ta đi về hướng không trời đất
để với tay tìm mảnh sầu rơi

ta nhặt được anh ở dòng đời
đem về ủ mộng để tìm vui
ngờ đâu biển gió mênh mông ấy
đưa đẩy hồn ta lạc cùng người

ta vẫn tìm anh tận dòng sâu
hay ta quên mất chuyện ban đầu
hỏi trời sao thích trêu đùa thế
hay muốn cùng ta cạn thương đau?

diên vỹ
dec. 02, 2012




say !







nào! ta hãy cạn chén say
vui trong giây lát, ngày mai ai tường
đời ta trăm vạn nẻo đường
về đâu cho khỏi lụy vương chữ phiền

sao anh để chén rượu nghiêng
soi mình trong ấy quên thiên vạn sầu ?
hay anh tìm lại ngày sau
chút tình hôm trước nghiêng chao cuộc đời

ô hay ! anh cất tiếng cười
dường như lệ mắt chợt rơi hai hàng
có gì đâu kiếp nhân gian
khóc - cười ...! ừ mặc ...! bẽ bàng - thường thôi

nào! anh hãy cạn cùng tôi
uống cho nghiêng ngã cuộc đời được không ?
hai ngàn năm trước long đong
chắc là ta cũng cuồng ngông thế này

rượu vào tim có nghe say
chữ câu có lệch - tình phai chưa nào !
bình khô, chén cạn , rượu đâu ?
quên đời không đặng ... để sầu đầy tim ...!

diên vỹ
dec. 02, 2012




Saturday, December 1, 2012

em - chiếc lá giữa dòng







em đã chẳng còn bao nhiêu tuổi nữa
với nhân gian như đã rất già
mai tóc bạc biết còn có nhớ
cuộc tình nào khiến phải lệ sa

anh vẫn đó lặng im, em trách
em vẫn đây, cái nhớ bỏ rơi
ta gặp lại giữa dòng đời êm ả
chợt sóng trong lòng từng đợt dậy khơi

hay em vẫn còn là con nít
nửa đời người chưa học được khôn
tình là thứ không bao giờ giữ nổi
em tự đào mồ đem tim dại vùi chôn

anh có lẽ vẫn như xưa trầm tĩnh
lệ buồn em rơi mấy cũng bằng không
cao như núi còn lụy phiền mây trắng
huống chi em chiếc lá giữa dòng sông ...!

diên vỹ
dec. 01, 2012




buông tay thôi ...!






em buông tay thôi cho tình ta lặng tiếng
cho năm dài xóa hết những ưu tư
đừng lật lại dòng thư năm cũ
e tim lòng khờ khạo dệt mơ

em đã khóc thật nhiều ngày xưa đó
nước mắt bây giờ vẫn muốn còn rơi
anh có thể bình yên trong năm tháng
câu nhớ em không thốt được nửa lời

đường phía trước vẫn là ngày tăm tối
tình yêu em đã theo gió ngược dòng
nào ai biết ngày mai điểm cuối
cuộc tình nào sẽ trọn vẹn phải không ?

em dang tay đón tình yêu mới
em ươm mầm cho câu ái đơm xanh
nhưng không biết đời thường bão tố
tình yêu rồi sẽ vỡ tan nhanh ?

diên vỹ
dec. 01, 2012




buổi sáng nay






buổi sáng nay cái nhớ lại đi rong
em tìm khắp quanh mình một bóng hình quen thuộc
không thấy được tim càng thêm gầy guột
cái nhớ bao giờ cũng chẳng ái êm ...

buổi sáng nay cái nhớ lại đi tìm
em không biết mình sẽ còn hờn dỗi
hay như bao lần nông nổi
để đêm về thao thức đợi ngày sang

buổi sáng nay sương hóa thành những giọt băng
ánh nắng lên cũng hoá mình làm hơi nước
em có giấu tình yêu tận nơi đáy vực
cũng không tài nào giấu được nỗi nhớ anh

diên vỹ
dec. 01, 2012

tôi chỉ là tôi






Hoa Diên Vỹ anh trồng từ năm ngoái
Nở một lần mà hương đã bay xa
Màu tím thủy chung thương nhớ thật thà
Em - Đàn bà ! Đâu được là thiên sứ.

Người đàn bà của ngày hôm qua - Mưa Phố Núi


tôi chưa từng trồng hoa diên vỹ bao giờ
màu sắc, hương hoa cũng chẳng làm tôi xao xuyến
tôi càng không yêu màu tím
màu u buồn, thiên hạ gọi "thủy chung "

tôi lạc giữa nhân gian, nên gắng gượng ung dung
cố điềm nhiên đi qua đời không hối tiếc
trái tim tôi cũng biết yêu đậm sâu - tha thiết
nhưng nương theo đời hỏi tình được dài lâu ?

truyền thuyết về hoa diên vỹ không đượm chút u sầu
không kết thúc bằng những câu chuyện tình đau nhói
chỉ là sứ giả từ trời, mang tình yêu cho nhân loại
bảy sắc cầu vòng hy vọng của mai sau

trong mỗi chúng ta mang một thiên đường ước ao
trong mỗi chúng ta được trọn quyền yêu và nhớ
hoa diên vỹ không là tôi,
- chẳng qua chỉ là một điều nhắc nhở
cho tôi sống giữa đời không phiền lụy vì yêu


dec. 01, 2012


Friday, November 30, 2012

audio thơ -bóng đêm - Nguyên Thanh Hòa






Tôi gọi tên em trong bóng đêm
Mà nghe trăng vỡ rớt bên thềm
Bóng cô đơn thức sau màn lá
Trở gió khuya về đứng lặng yên


Tôi hát riêng tôi khúc nhạc sầu
Nghe mùa thu tới mắt thâm nâu
Thâu canh đâu chỉ mình tôi thức
Vạn lá tương tư cũng úa màu

Ngõ tối quên đèn mộng ánh trăng
Chờ ai khấn nguyện lúc sao băng
Nắng lên thổn thức lòng sương sớm
Tình đến rồi đi.ôi mỏng manh

Thursday, November 29, 2012

audio - thơ - đường lá na







Đường Lá Na

Mời em tựa sát vai tôi
Chỗ ngồi còn ấm một đời người dưng
Từ trong hơi thở ngập ngừng
Có em mở cửa từ tâm tôi vào.


Còn được mấy bận chiêm bao?
Mà cơn đau đã cồn cào tới chân
Đếm trong những giọt mưa trần
Có giọt đang chảy thật gần mắt em.

Con đường chưa có bảng tên
Để tôi còn nhớ thuở quên hẹn hò
Tóc dài, áo ngắn so đo
Cho tim tôi biết dày vò từ khi.

Em quay mặt bỏ tôi đi
Đường Na ngập lá cũng vì yêu em
Biết làm sao để lãng quên
Giọt mưa ngày ấy ướt bên mắt nào…

Hư Vô

Friday, November 16, 2012

góc thơ anh






Tôi viết bài thơ cuối cùng bằng
...chấm hết (./.)
Em vẫn mơ màng ...
Câu chuyện của trăm năm ?!

........................Chuyện...Em và Tôi ! - TiCa




bài thơ cuối anh viết bằng câu chấm hết
sao hồn tôi còn vương chuyện xa xăm
giọt mưa rớt gợi về xưa dĩ vãng
con đường quanh co hạt nhớ nẩy mầm 




ừ tôi biết, ai cũng có thời để nhớ
nắng hay mưa cũng khơi chuyện xa xôi
thơ tôi bỗng theo mùa thu đi khuất
may còn anh để đi với cuộc đời 



tôi ẩn trú nơi góc thơ anh ngày tháng
để ngồi nghe câu lục bát rơi rơi
tôi chẳng thiết ngày đông lạnh giá
xuân - hạ có về cái nhớ không vơi 



anh chắc hẳn không phiền lòng câu chữ
để thơ tôi còn có chỗ nương thân
mai thu đến tôi ghi thêm câu nhớ
để mùa sau lòng có cớ buâng khuâng 



diên vỹ
nov. 16, 2012

Wednesday, November 14, 2012

cái nhớ anh - tôi






Vơ vẩn thôi mà
Sao lòng riêng choáng váng
Cái nhớ lặng lờ - đeo bám mãi trong ta

Một chút lặng thầm
Mãi chẳng chịu đi qua
Để tâm tưởng lắm nhạt nhoà
...xiêu đổ
........................cái nhớ - TiCa




cái nhớ của anh, và cái nhớ của riêng tôi
cứ tìm mãi về một thời xưa đã nhạt
tìm lại chút dư hương qua từng câu hát
tìm lại ân tình trong lời nói đã phai 




cái nhớ giờ đây chiếm trọn cả đêm - ngày
anh chắc hẳn có lần tìm quên dĩ vãng
tôi vẫn cứ cùng cuộc đời theo năm tháng
cái nhớ bây giờ cao hơn tuổi nhân gian 



anh chờ gì trong cuộc sống ngổn ngang ?
tôi cứ đợi phép mầu cổ tích ...
ngày xưa, cái thời tinh nghịch
bây giờ ngồi đó nhớ mong .... 



thu đến , thu đi xơ xác tâm hồn
mai không biết có còn chi để nhớ
anh vẫn đó cùng cuộc đời tạm bợ
hay ẩn mình vào cái nhớ hôm qua ? 

 

diên vỹ
nov. 14, 2012

Sunday, November 11, 2012

audio truyện - tào tháo

tác giả : Tào Trọng Hoài
diễn đọc : diên vỹ


- lời giới thiệu 









- phần 1 












- phần 2









- phần 3









- phần 4









- phần 5









- phần 6     






 

Friday, November 9, 2012

dỗ giấc bình yên





Ai người
Dõi mắt trông theo
Nửa vầng trăng khuyết, bọt bèo_an nhiên ?
........................an nhiên? - TiCa




ta về dỗ giấc bình yên
mộng qua câu chữ, sao nghiêng ngã đời
trăng treo nửa mảnh chơi vơi
hồn ta nửa mảnh đã rơi đâu rồi ?



thu vừa thoáng vụt qua thôi
sao ta như đã một trời nhớ mong
an nhiên tưởng ở cõi lòng
nào hay câu chữ vướng vòng phiền ưu


mộng thường say giấc phiêu du
người thường đi - đến ảo hư chạnh lòng
vẫn là những có cùng không
thuyền treo bến đợi mặc dòng nước trôi


tháng năm câu chữ rớt rơi
điềm nhiên ta với cuộc đời bước qua
dặn lòng thôi những mơ hoa
sao câu thơ vẫn ướt nhoà tâm tư


diên vỹ
nov. 09, 2012



Thursday, November 8, 2012

audio thơ - tương tư dạ khúc

tác giả : Song Nhi
diễn đọc : diên vỹ









Tương Tư Dạ Khúc

Đàn ngân dạ khúc cung sầu
Nỉ non như tiếng phụng cầu hoàng xưa
Ngô đồng xơ xác cuối mùa
Ngoài kia gió thổi Thu vừa tàn phai .

Ngày dài ... đêm lạnh cũng dài
Năm canh khắc khoải hỏi ai thấu lòng
Thẩn thơ mấy bận bên song
Thương đời lá rụng biết Đông đang về .


Lững lơ nửa mảnh trăng thề
Khuyết gầy treo giữa bốn bề khói sương
Đa đoan nên mãi vấn vương
Một mình trên bến Sông Tương đợi chờ .

Cổ cầm buồn tấu đêm mơ
Cho lau sậy ở đôi bờ bâng khâng
Trang đài má phấn nhạt dần
Hoa xinh rồi cũng có lần rụng rơi .

Người đi ,xây giấc mộng đời
Để nơi đây trắng một trời tương tư .

Song Nhi 

 

audio thơ - nàng thu

tác giả : Đuyên Hồng
diễn đọc : diên vỹ








Nàng Thu

Nàng Thu cười nói như Thơ ấy
Thoáng gặp mà như đã quen rồi
Hơn nửa năm trời Thu trở lại
Soi mình mấy giọt nắng rơi rơi

Nàng Thu năm ngoái còn đâu nữa
Có kẻ cùng Thu đã kết chồng
Ta đợi... ồ không sao chẳng hứa
Đến mùa Thu nữa thỏa sức mong


Nàng Thu heo hút xa xăm quá
Nửa kiếp bên em đã nặng lòng
Thu có vàng rơi thêm chiếc lá
Ta ngồi nhặt tiếp đốt Thu hong?

Nàng Thu say tít mùa xuân ngoái
Bên gối chăn ai dệt mộng nồng
Ta ghép đôi vần thơ... mê mải
Đợi nàng trên những chuyến mơ rông..

Nay em về đấy! Em cười nói
Rơi rụng trong ta ít nỗi lòng
Thu hỡi! Nàng ơi qua chậm nhé
Tình mình ta viết mãi chưa xong!!!




August 8, 2011
Đuyên Hồng
 

 

audio thơ - trái tim mùa thu


Trái tim mùa thu


Phải tự ngàn xưa, em đến đây?

Duyên trời buộc chặt - mộng tình say

Câu thơ đẫm nguyệt - hồn muôn thuở

Em lẩn vào thu - lộng nét mày.






Em nhốt hồn anh mấy mùa trăng?

Tình em sáng tựa ánh sao băng

Thơ anh đã mấy tầng run rẩy:

Em rắc thu vàng lên cỏ xanh.



Nay bóng thu về - em ở xa

Tình thu xưa - màu mắt kiêu sa

Trăng thu huyền ảo chia hai nửa

Người hỡi, hương thu có mặn mà?



Ta thắp nguyên minh tẩy lục trần

Áo lam giũ sạch mộng phù vân

Lửa tâm vẫn sáng trên đầu bút

Nặng mấy phong trần, em biết không?!

Kiều Giang


Wednesday, November 7, 2012

thư tình cho xứ ảo - nov. 07, 2013



bây giờ thì tôi mới hiểu vì sao tôi cô độc và buồn bả đến thế, vì sao trái tim tôi lại luôn trống rỗng ....

suốt đời tôi không hiểu được tình yêu, có học cách nào cũng chẳng thể hiểu được .....thôi thì tôi cứ thản nhiên bình dị với cuộc đời, mặc trái tim mình nó ra sao ...bởi gì những cái nó muốn, tôi không cách nào đem đến hay dung hoà cho nó được ...

anh yêu tôi, tôi hiểu
tôi yêu anh, tôi hiểu


nhưng còn khoảng trống và thời gian ở giữa tình yêu thì sao ? tôi thật sự không thể diễn tả nổi vì sao mắt tôi cứ nhoà, vì sao tim tôi cứ nhói ....

tình yêu quả thật quá khổ sở, bây giờ tôi mới hiểu tại sao tôi không bao giờ tin có tình yêu, bởi gì tôi không chịu đựng nổi cái cảm giác đó ....

cảm giác nhớ một người, cần một người, thật là tàn nhẫn quá ....!

thiên hạ vẫn yêu nhau mỗi ngày đó mà, có lẻ do trái tim tôi quá nhỏ nhoi, quá ích kỷ hay chăng ?

tình yêu, suốt đời tôi không tài nào viết nổi ý nghĩa của nó ......!

và suốt đời này, tôi cũng sẽ không đi tìm nó nữa ...vì nó vốn không hề thuộc về tôi .....tôi không đủ rộng lượng để sở hữu một tình yêu nào cả ....!

trái tim của tôi ơi, từ nay khổ sở cho mi rồi ...! 










- diên vỹ -


anh vẫn còn yêu





anh vẫn còn yêu có phải không ?
sao ta nghe thấy vắng cả lòng
câu thương giờ chẳng còn nghe ấm
tiếng nhớ chừng như lạc giữa đông

anh đã bao giờ nhớ ta đâu
nên tim bao nhịp cứ rối nhàu
ta như một kẻ khờ trăm tuổi
sống giữa kiếp người chịu thương đau


anh đã còn chăng những ước mơ ?
thuở tình vừa chạm mấy vần thơ
ta nghe tiếng gió về bên phố
nghe cả mưa đời khóc vu vơ

ta vẫn còn yêu anh biết không ?
nên đêm trở giấc gọi nhớ mong
ta chờ, ta đợi, điều vô nghĩa
để tháng ngày qua ta hoá ngông

diên vdec. 07, 2012






audio thơ - im lặng

tác giả : Song Hương
diễn đọc : diên vỹ








Lặng Im

Đêm lặng im
Thả lo toan vào giấc ngủ
Chập chờn con chữ
Câu thơ buồn nặng nợ áo cơm

Ngày lặng im
Len giữa dòng đời hối hả
Trở về bãn ngã
Chợt thấy mình... con vụ giữa nhân gian


Thu lặng im
Vẫn heo may, vẫn chút nắng vàng
Sao chiếc lá rơi
Cứ oằn mình dường như nuối tiếc ?

Ta lặng im
Lòng vẫn suy tư điều hơn thiệt
Bóng hồng, sự nghiệp
Mãi một đời... sinh ký tử quy

Em lặng im
Oan khiên qua một thưở xuân thì
Buồn vui hoá đá
Nên hững hờ vô cảm những sẻ chia ?

Thời gian lặng im
Không gian lặng im dài những canh khuya
Lòng như dấu hỏi
Mơ hồ nghe tiếng gọi phía xa xăm

Huế 10/9/2011
 

audio thơ - nơi để tựa

tác giả : Wind - Quốc Phong
diễn đọc : diên vỹ







Nơi để tựa


Ai cũng cần một nơi để tựa
Cũng như ta nương tựa núi bạc đầu
Và đôi khi ta tựa vào dòng suy nghĩ
Khi ngã rồi ta tựa cả nỗi đau,


Và như em vẫn hay tựa vào đôi vai mỏi mệt
Ngơ ngẩn nhìn dòng xe cộ lướt qua nhau
Và có lần em muốn tựa vào cái chết
Hàng lệ rơi như chuỗi hạt nguyện cầu...

Nơi ta tựa là tạm thời hay bất diệt,
Chạm lưng vào rồi... cũng chẳng khác gì nhau,
Nhưng ngặt nỗi khi niềm tin đến hồi cạn kiệt,
Ký ức phai phôi... nương tựa cả sang giàu....

Ai cũng cần một nơi để tựa,
Như một thời ta đã tựa vào nhau!

--- wind ---
 

audio thơ - ở nơi xa đó


tác giả : Nguyệt Hạ
diễn đọc : diên vỹ










Nơi xa đó

Nơi xa nào đó hỡi cố nhân
Đường xưa nhẹ bước gót hồng trần
Gởi chút luyến lưu theo mây khói
Vơi đi tâm sự kiếp đa truân

Nơi xa nào đó hỡi người thương
Thềm mây gối mộng thoảng dư hương
Nghĩa cũ tình xưa còn đâu đó
Kiếp trước kiếp sau tựa hơi sương


Nơi xa nào đó hỡi dấu yêu
Tìm nhau đỏ mắt mỗi sớm chiều
Mộng mị đêm thâu sầu lẻ bóng
Đành lòng an phận với quạnh hiu

Nơi xa nào đó nửa hồn ta
Lạc nhau qua bão táp phong ba
Còn sống còn vui hay khắc khoải
Hãy tìm về nhau bến mơ xa

Nơi xa nào đó chẳng hề chi
Lòng thương lòng nhớ mãi trọn ghi
Bến cũ đò xưa dòng sông lặng
Còn dấu nơi nào mối tình si....

Nguyệt Hạ
 

Tuesday, November 6, 2012

thư tình cho xứ ảo - oct. 06, 2012




Xứ ảo ngày 6 tháng 10, 2012


Anh biết không, hôm nay trời bên tôi rất xanh , rất cao, nắng ấm và cả ngọn gió hiu hiu nữa ....

Tôi lang thang ngoài phố cùng với mùa thu, những chiếc lá vàng , đỏ , tím nằm bất động dưới chân tôi , lâu lâu lăn vài vòng khi có ngọn gió thổi ngang...chúng thật ngoan anh ạ ...! Chợt tôi nhớ đến những vần thơ anh viết cho tôi ....:
Giờ đã vào thu lá vàng khô
Buồn rơi theo gió đến mặt hồ
Có phải là thơ tình em gửi
Trách anh bỏ mặc em bấy lâu
(Tuấn)

Anh bảo anh không biết viết thơ ...nhưng anh có biết đâu tôi chẳng mong anh sẽ là một thi sĩ ...những thi sĩ đa tài , lắm tình ..chắc gì tôi sẽ vui đâu . Tôi không hiểu tại sao câu chữ của anh bình dị , đơn giản mà tôi lại thấy ở anh toát lên một cái gì đó rất thành thật, dễ thương, và rất ư hiền hậu , nó không ma quái như anh từng hù tôi ..nó không xấu xa như anh doạ sẽ làm tôi giậc mình ...nhưng cũng dễ hiểu thôi, bởi tôi vốn rất ngốc nghếch mà ...Anh cũng thấy như thế phải không ?

Anh biết không, đêm bên tôi , trời lại rải mưa khắp phố, tôi lại nhớ lời anh nói :

- Ông trời thấy anh thất tình V nên sang đó khóc cho V xem thôi !

Tôi biết những lời anh chắc chắn là đùa để chọc tôi cười, nhưng tôi lại thích cái ví dụ đó của anh ..., mà sao thất tình nhỉ ....? Nhưng nếu anh thất tình tôi thật thì anh bảo tôi phải làm gì ?

Tôi không biết nữa, có lẻ, tôi sẽ cảm được nỗi niềm của trái tim anh mà viết lên những vần thơ sầu não ...Nhưng tôi hy vọng, đó vốn chỉ là lời đùa thôi ..., vì tôi làm sao có thể để cho anh bị thất tình chứ ....!

Tôi không biết tại sao tôi lại thích viết những bức thư thế này để gởi cho anh ...có lẻ anh sẽ chẳng bao giờ nhận được, hoặc có lẻ anh đã đọc nhưng chỉ cười cười rồi quay đi ...Sao cũng được, tôi chỉ muốn sau này khi lật lại có một cái gì đó để nhớ về anh ....!

anh và tôi đã nhiều lần bước ngang qua cuộc sống
chỉ một cái chào rồi vội vã đi
tôi chưa từng nhớ anh một giây
anh chưa từng yêu tôi đôi phút
chợt một ngày nắng trong, mây đẹp
tôi và anh chạm phải một mùa thơ ...
anh từng buổi trong tôi hiện diện
cả ánh nhìn cũng chứa những niềm riêng
tôi chợt thấy đời bỗng dưng có nghĩa ...
mọi vật xung quanh như cũng rất hiền ....




Monday, November 5, 2012

mộng giữa đời



 




Giọt tình rớt
giữa mùa thu đi vội
Em chờ gì ?
Mãi đợi thế - em ơi !
........................say - TiCa



ta chờ mãi một vần thơ cổ tích
rớt cùng thu giữa mùa lá mênh mông
ta đợi mãi một vùng mây nước
nghiêng qua đời theo một dòng sông



ừ ta biết mùa thu đi qua vội
xác lá rơi con chữ hãy còn đau
người gom lá, gom mùa xưa ký ức
ta chong chênh ngồi đợi mãi mùa sau


ta tiếc quá ngày đông đang tìm đến
cái lạnh của mùa rét cả chiêm bao
mai thu đến người còn nguyên đâu đó
hay lang thang giữa đời cùng câu chữ nghêu ngao ?


ừ ta biết cuộc đời là cát bụi
câu thơ vui cũng chỉ để tìm vui
trong nhân thế há chẳng toàn là mộng
ta sống giữa đời được - mất cũng vậy thôi ...


diên vỹ
nov. 05, 2012

Sunday, November 4, 2012

thư tình cho xứ ảo - oct. 04, 2005




Anh có biết tại sao thiên hạ yêu nhau không ?

Vì thượng đế đã tạo ra đàn ông và đàn bà để họ có thể dìu dắt nhau đi qua cuộc đời này . Thế nhưng, thay vì dìu dắt nhau, người ta lại làm khổ cho nhau . Loài người ai ai trong mình cũng mang một trái tim nóng bỏng ...làm từ máu ....thế nhưng bên cạnh đó, loài người lại đưa ra rất nhiều định luật ...mà một khi định luật đã đưa ra thì ..loài người lại thích đi sai lệch ....

Trái tim anh có từng đi sai lệch không ?


Dĩ nhiên tôi đã từng như thế ...! Nhưng chỉ trái tim đi loạn thôi, lý trí của tôi thì vẫn còn ở đó, vẫn điềm nhiên sống với cuộc đời ...

Anh thấy đó, có gì gọi là tình yêu đâu, sao phải lao đầu vào nhau mà tự làm khổ cho nhau chứ ....? Nên muôn đời, tôi vẫn nói với anh là tôi không tin sẽ có tình yêu ..... có thể ở một giai đoạn nào đó, trái tim người ta ngân lên một điệp khúc ...tiếng ngân đó có thể kéo dài, có thể đứt đoạn ...

Mùa thu này tôi trở lại, mang con tim trống rỗng nhưng ngăn ký ức thời qua thì đầy ấp những buồn vui ....chợt một ngày tôi gặp lại anh ....

Anh có biết ngọn gió mùa thu mềm mại đến cở nào không ?

Anh có biết nắng của ngày thu mượt mà đến cở nào không ?

Và còn mây, còn những hoa cỏ, tiếng lá xào xạc ....tiếng mưa rơi trong đêm vắng ....tất cả những âm thanh đó tạo nên một điệp khúc của mùa thu ...và anh ...tự dưng cũng là một trong những điệp khúc đó ...và tôi lại say sưa ngắm thưởng điệp khúc của mùa thu .

Tôi biết mùa thu sẽ trôi qua rất nhanh, nhưng rồi mùa thu sẽ trở lại . Còn anh ...anh đi ngang qua tôi ...anh sẽ trở lại không ? Dĩ nhiên là không ....tôi biết chứ ...! Nhưng rồi lại có sao đâu ...

chiếc lá trôi theo dòng, chiếc lá đi mãi mãi ..
anh ngang qua đời, anh sẽ không trở lại
buồn hay vui ...
chỉ tôi hiểu được mình ....


diên vỹ 






Wednesday, October 31, 2012

thư tình cho xứ ảo - oct. 31, 2012




anh biết không,

thiên hạ bảo tình yêu sẽ biến đổi cả con người khi họ yêu nhau .....

không biết tình yêu đã khiến tôi như thế nào, chỉ biết tôi bắt đầu lo sợ vớ vẩn . Cả khi viết lên một suy nghĩ của mình , tôi cũng đắng đo, ngại nó sẽ khiến anh nghĩ sai, ngại nó sẽ khiến anh không vui ....và rất nhiều cái lo ngại không tên khác ....

đêm, tôi bắt đầu không thể bình yên ngủ được ....


những ngôi sao trên trần nhà của tôi cứ lung linh chiếu sáng ..., tôi đưa tay chạm nó ...cũng như anh, tôi không thể nào chạm được .

thu chưa hẳn đi qua, nhưng cái lạnh của đầu đông đã phủ lên thành phố của tôi . Những giọt sương khuya đã biến mình thành những giọt băng lóng lánh khi ánh mặt trời chiếu vào buổi sáng .

tôi cũng ước sao mình có thể đóng băng tình yêu của mình lại, để trăm năm, hay ngàn năm vẫn cứ nhớ về anh ....

nhưng anh cũng biết đó, cái gì rồi cũng sẽ nguôi ngoai, mọi tình cảm của con người sẽ dần dần phai nhạt theo thời gian ...và rồi sẽ có một ngày, anh và tôi cũng như hai vì sao lạ ở trên bầu trời, mặc ai nấy lung linh, mặc ai nấy toả sáng và rồi khuất dần trong dãi ngân hà rộng lớn ấy .

anh hỏi vì sao tôi không nói yêu anh trọn đời, trọn kiếp, ....hay vì sao tôi không tỏ ra có vẻ níu giữ tình yêu của mình ...

tôi thật sự cũng mong mình có thể yêu trọn đời trọn kiếp chứ ....nhưng yêu làm sao hở anh ? Và níu giữ tình yêu bằng cách nào ...?

mỗi ngày tôi vào ra cùng nỗi nhớ về anh, ...tôi mơ ước cuộc đời mình rẽ về một hướng khác ..., tôi cầu mong quá khứ là những việc xẩy ra như tôi mong muốn ...nhưng anh biết đó, tất cả đều là việc đã rồi ...anh và tôi trong khoảng đời tự dưng chạm nhau, tự dưng cảm mến, dầu biết cái tình cảm này mong lung, hư ảo, nhưng vẫn mặc nhiên để nó xâm nhập vào đời riêng của mình ...

ai đó từng bảo, tình yêu đến bằng con tim, bản thân nó không có tội ....

hằng ngày, tôi ngắm nhìn tình yêu của mình dần dần lướt qua tôi ...tôi cũng muốn níu giữ nó, nhưng đôi tay của tôi vướng vào cuộc sống hiện tại, ước mơ của anh không có tôi trong đó ....thế là tình yêu lặng lẽ trôi đi ...chỉ còn lại trong tôi nỗi nhớ ...và niềm mong mõi rất hư vô .., rất không thực tế ....

tôi yêu anh đó là sự thật, nhưng cái thực tế hơn nữa là trong bản tên của cuộc đời, chúng ta đã không cùng đi với nhau ....có một cái gì đó thoáng buồn ....tình yêu là thế phải không anh ..., nó đến không báo ai, nó tan đi không ai biết ....ngày mai, khi bước ra ngoài, hít vào một làn không khí trong lành, tôi cũng sẽ cảm nhận được mình chạm đến tình yêu của nhau, bởi vì tình yêu của chúng ta chính là hơi thở của cuộc sống này .

tôi yêu anh như thế không biết đã đủ hay chưa ?

- diên vỹ -



Monday, October 29, 2012

thư tình cho xứ ảo - oct. 29, 2012





Anh biết không,

Sáng nay tự dưng nghe buồn buồn làm sao đó, chắc lại là nắng mưa bất chợt trong tôi nữa rồi ...

Thu đi rồi đó anh, mai này mỗi khi thức dậy, tôi sẽ chẳng còn háo hức bước chân ra ngoài để ngắm mây , nghe gió . Tôi không thích cái lạnh của mùa đông một tí nào cả , lạnh khiến tôi chán ngán và lười biếng bước ra ngoài . Tôi càng không thích cả khu phố phủ một màu vàng úa của cỏ cây . Trời thì cứ xám xịt . Nắng thì cứ nhạt dần .


Thu thì đến và đi rất nhanh, nhưng đông cứ ở lại mãi . Cuộc sống cũng thế, những cái mình không thích thì thường hay gặp , những cái mình mong mỏi thì ở tận đâu đâu . Không biết đó là nghịch lý, hay chỉ do lòng người tham lam, thường mơ ước chuyện không đâu ?

Tôi buổi sáng ngồi nhìn bàn phím, nhìn con chữ ....cả khu phố lặng im, trái tim tôi cũng im lặng ngồi đó ...

Ở bên ngoài trời lạnh, ở trong nhà tiếng máy sưởi cứ chạy suốt . Tôi không thích tí nào cả , cái âm thanh đều đều ấy .

Khi yêu , người ta thường hay nhớ nhau . Và tôi đang rất nhớ anh ! Nhưng rồi tôi tự hỏi, không biết nhớ cái gì, và nhớ để làm chi ....thế là tôi lại ngồi thừ ra đó , suy nghĩ trong tôi đứng lại , cái nhớ mong chới với ...!

Dẫu biết cuộc sống chỉ đi về phía trước, dẫu biết thời gian không đứng lại bao giờ ...nhưng tôi chợt mong sao mọi thứ đứng yên tại chổ, chỉ để trái tim tôi gõ từng nhịp yêu thương đến anh mà thôi . Bởi tôi biết, ngày mai cái gì cũng khác, cả tình yêu chúng mình cũng sẽ khác đi rất nhiều .

Ngày mai là sự kết thúc cũng như bắt đầu mọi thứ của cuộc sống ...Có cái gì trong cuộc sống này sẽ tồn tại mãi mãi không anh ?

Buổi sáng nay chợt nhiên buồn buồn lạ, có lẻ tại mùa thu khi không đi mất, có lẻ tại mùa đông cứ hay ở lại rất lâu ....

Tôi không thích mùa đông tí nào cả .

diên vỹ




Saturday, October 27, 2012

thư tình cho xứ ảo - oct. 27, 2012




Lại một tuần nữa trôi qua phải không anh !

Sáng nay đi tìm những hình ảnh trong các ngăn chứa của máy ! Tôi vô tình lật đến những trang ký ức xưa ....Lòng tôi chùng xuống ....!

Nếu nói với anh rằng tôi không còn một cảm giác nào thì quả thật tôi đã nói dối ....Tình yêu thường chạm đến trái tim tôi một cách rất vô thức ..., tôi cũng ngắm nhìn nó một cách tự nhiên ....Vậy là tôi yêu ....

Tôi yêu người như giọt sương cần ánh nắng buổi sáng để khoe mình đôi phút rồi tan thành hơi nước ....


Tôi yêu người như dòng sông nhẹ nhàng trôi về với biển mà con đường đi là vô tận, không màng đến bao vật cản của đời ....

Anh cũng có ký ức thời qua mà phải không ? Hẳn lòng anh cũng chẳng bình an khi vô tình giây phút nào đó gợi lại chuyện ngày xưa ....

Chuyện ngày xưa của tôi như những áng mây vô định, như ngọn gió thổi về từ miền xa lạ ....

Chợt tôi muốn dừng chân lại, tôi ước gì anh là bờ bến thật sự của tôi ....Tôi không muốn anh đi vào ký ức, tôi không muốn quay nhìn thấy anh, khi anh đã là quá khứ .....

Tôi không muốn sau này khi lật lại những ngăn ký ức, tim òa lên và tự hỏi vì sao mình không còn với nhau, vì sao tình yêu tự dưng tan biến ....

Ký ức tình yêu của tôi khi nó đến tôi không biết, khi nó đi tôi chẳng hề hay, chỉ biết một ngày vô tình nào đó trong quá khứ - tôi vui, rồi vô tình một ngày nào đó của quá khứ tim - tôi bậc khóc .....

Buổi sáng thì bình yên, nhưng ký ức không yên ổn tí nào .....

Tự nhiên tôi ao ước có một tình yêu trọn kiếp , hình như tôi đã mệt nhoài với những lần khóc cười , tôi thật sự muốn dừng lại mọi thứ ....Tôi chỉ muốn anh mãi mãi là tình yêu hiện tại của tôi ....

Buổi sáng vô tình quá khứ tìm về ....

Buổi sáng ....chợt nhớ anh như bao buổi sáng ....!
 


diên v 





Wednesday, October 24, 2012

thư tình cho xứ ảo - oct. 24, 2012




Anh biết không,

Hôm qua không phải là chủ nhật, mà tôi nhớ anh . Cái nhớ đến choáng váng và chóng cả mặt ....tôi cứ tưởng mình bị cảm , bị sốt ....Để cuối cùng, tôi biết được đó không phải là cảm, mà là một nỗi tương tư ...Ừ, đúng thật là tương tư, anh đừng cười tôi trẻ con nhé !

Lâu lắm rồi tôi không bị cái nhớ hành hạ đến thế này . Tôi cứ thấy mọi việc trở nên vô vi ....

Tôi bật hết những khúc hát buồn ơi là buồn để nghe và cũng để căn phòng của tôi bớt im lặng ....


Nhưng những điệu nhạc đó như có ma lực, càng nghe càng thấm thía, càng nghe càng thấy nhớ anh hơn bao giờ hết ...

Thường tôi không cho phép bản thân mình có những suy nghĩ vớ vẩn đó , với tôi, mọi thứ vốn không có ý nghĩa gì cả ..., mọi cảm tình đều là con số không, dù thân thiết cở nào, dù cảm mến cở nào thì tất cả chỉ là ảo giác ....vậy mà, một phút nào đó của ngày hôm qua, tôi vô ý để cái ảo giác đó chiếm trọn thời gian thực tế của mình ...Tự dưng tôi ngã bịnh một cách vô lý .

Buổi chiều khi có thể tự mình ngồi dậy được, tôi đã soạn một bức thư rất ngắn, để báo cho anh biết là tôi sẽ rời xa xứ ảo này , tôi không muốn ở lại đây thêm một giây giờ nào nữa ...., bởi căn bịnh của tôi, nếu một ngày nào còn ở lại , thì ngày đó sẽ trở nên trầm trọng ....

Bức thư vỏn vẹn chỉ ba bốn hàng, vậy mà tôi cảm giác được nỗi buồn của anh, và của tôi ....để rồi tôi quyết định không gởi, không chơi trò con nít nữa . Tôi vốn đã trưởng thành, và anh, anh cũng là một người rất lớn ....

Tôi cũng từng hứa với anh, với bản thân là lần này tôi sẽ ở lại mãi mãi, dù có thế nào tôi cũng sẽ là một người lớn chớ không con nít nữa....

Nhưng anh biết không, tôi lại sợ căn bịnh kia sẽ hành hạ tôi ...

Nhưng tất cả cũng là lỗi tại tôi , tại tôi không bao giờ tin trên đời này vốn có 1 thứ tình yêu chân thật, tôi vốn không bao giờ cho phép trái tim mình mở cánh cửa chính ra ....nhưng rồi cánh cửa nào cũng sẽ dẫn đến phiền muộn phải không anh ....Ừ thì để xem, tôi là một người lớn, hay mãi mãi là một đứa con nít ....?






Sunday, October 21, 2012

thư tình cho xứ ảo - oct. 21, 2012




Anh biết không,

Tôi cứ tưởng những ngày cuối tuần sẽ trôi qua rất cực khổ . Nhưng không , hình như tôi đã quen với cái nhớ .

Cứ tưởng cái nhớ sẽ hành hạ tôi , nhưng không , nó thật nhẹ nhàng, thật dịu êm ..và khiến trái tim tôi ấm hơn mỗi khi nhớ về anh .

Tôi biết rỏ anh làm gì bên đó, biết anh sống thế nào, biết anh sẽ đi đến những đâu ...dĩ nhiên, tôi biết theo sự tưởng tượng của mình với một niềm tin là anh làm bất cứ điều gì, đi đâu, cái gì cũng có lý do chính đáng của anh ....Chỉ cần nghĩ như thế, tôi lại thấy nhẹ nhàng hơn ....


Tình yêu là cái thứ cảm giác mà tôi chẳng bao giờ muốn mình lao vào nó , vậy mà tự nhiên tôi lại nhớ anh ...! Nhiều lúc tôi nghĩ, chắc nhớ chỉ nhớ thôi, đôi ngày sẽ hết, vậy mà hình như nó không hết anh ạ ...hình như tôi đã phải tự thú nhận với mình điều đó , cái điều mà khi không anh chen vào cuộc sống của tôi một cách rất tự nhiên. Cánh của chính của trái tim tôi đóng lại, nhưng hai khung cửa sổ nhỏ của nó tự nhiên đón anh vào ...bây giờ đây, anh hiển nhiên là cái nhớ của tôi ...ngoài việc cùng với cái nhớ về anh đi về phía trước, tôi không biết mình còn phải làm gì hơn ....

Có lần, anh gởi cho tôi bài hát "nhớ em " với giọng hát của Lam Trường . Nghe bài hát đó, tôi có cảm giác như nghe chính tâm sự của anh . "Tình yêu đâu phải là kẻ trộm mà sao có thể đi vào hồn ta lúc nào chẳng biết." Phải rồi anh, tình yêu lại là cái gì thế để khiến ta phải ngồi lại ở một góc nào đó của đời mình, để nhớ về nhau ...

Tâm hồn của mỗi con người cần có một tình yêu để sống, cá tính ngờ nghệch của tôi đã đánh mất biết bao nhiêu tình yêu ...., giờ đây ngồi lại với chính mình, ngồi lại cùng với tình yêu của anh ....tôi chỉ biết vái trời cho giông bão đừng đi đến , để tôi có thể điềm nhiên yêu và nhớ anh với một cảm giác nhẹ nhàng và êm ái thế này . Tôi không cần bất cứ một điều ước gì cho tình yêu này . Và tôi cũng chẳng đi tìm cái gì cả ....ngồi đây với nỗi nhớ về anh ...chỉ đơn giản như thế để tâm hồn tôi không chết dần cùng năm tháng .......anh có hiểu được tôi không ?

Cám ơn bài hát của anh .









Nhớ Em - Lam Trường

Khi em ra đi, biết em có còn nhớ anh không? Giờ đây ở hai phương trời xa lạ Mỗi người đều có một cuộc sống riêng.
Giả sử có một ngày nào đó tình cờ ta gặp lại nhau biết có còn được vui như ngày nào không? Hay là chẳng biết nói gì hơn,
vì em sẽ thấy rằng giờ đây anh đã đổi thay . Nhưng hơn bao giờ hết, trong lúc này anh nhớ em biết bao ... Nhớ ánh mắt, nhớ đôi môi, nhớ tiếng nói dịu dàng, nhớ vòng tay êm ái.
Tất cả giờ đây được anh mang theo vào giấc mộng, một giấc mộng yêu đương không trọn vẹn ... nhưng cũng đủ để anh sống mốt những ngày còn lại


Làm sao khiến được lòng phải cố quên
Làm sao bắt được tình phải chết đi
Làm sao dối được mình chẳng nhớ chi
Làm sao sống trong cuộc đời thiếu vắng em

Còn đâu nữa một thời quấn quít nhau
Dường như cả địa cầu chẳng muốn quay
Nhường cho chúng ta đêm ngày ....


Tình yêu đâu phải là kẻ trộm mà sao có thể đi vào hồn ta lúc nào chẳng biết. Đến khi nó ra khỏi lòng ta ... sau khi em đánh cắp trái tim đáng thương kia và để lại cho ta niềm cô đơn tuyệt vọng. Thôi thì hãy ngủ đi ... hãy ngủ yên với giấc mộng yêu không trọn vẹn, nhưng cũng đủ để anh sống nối những ngày còn lại trong nỗi sầu cô đơn...


Tựa giọt nước ngọt ngào sắc trắng trong
Tình yêu thắm vào lòng nỗi nhớ mong
Càng mong nhớ nhiều càng thấy nhớ thêm
Niềm đau xót giam đời ta dưới đáy tim
Giờ hai đứa cuộc đời đã rẽ ngang
Còn chăng mỗi nụ cười đã vỡ tan
Thành muôn ánh sao đêm tàn ..... 





diên vỹ