Ta đứng đó bên em,
dòng sông sầu muôn thuở
Không biết một ngày kia
ta có còn can đảm nữa
Để nhìn em
suối lệ đã khô rồi...
màu mắt ấy lưu ly - Kiều Giang
từ khi biết cuộc đời
ta đã hiểu thế nào là im lặng
cuộc sống vẫn cứ xoay theo ngày tháng
nghĩa yêu thương cũng chẳng nặng bao cân
ta và người dường như đã rất gần
nhưng xa lạ,
và như chẳng hề gặp gỡ
trò ảo giác để tự làm tim mình trăn trở
con chữ buồn, con chữ tự cô đơn
hình như chưa một lần ta muốn dỗi hờn
nên giọt mắt chẳng thành sông người ạ
không sợ lẻ loi, chỉ sợ trái tim mình chay đá
nhìn mùa sang không cảm được hương thơ
lửa tim người có đốt được bơ vơ ?
có thiêu được những tháng ngày xưa cũ
hay ngọn lửa kia mở thêm trang tình sử
ta và người tự đốt - hồn đau ?
diên vỹ
dec. 28, 2012
No comments:
Post a Comment