Người cho ta nửa nụ cười
Để dành ru những phận đời lênh đênh
Mắt khuya có kẻ chợt buồn
Ai người ngồi bến sông Tương tiếc thầm…
phận đời lênh đênh - Kiều Giang
chỉ là một cuộc trăm năm
thoáng như gió bụi xa xăm mịt mờ
chỉ là ba bốn vần thơ
mà đôi khi cũng ngẩn ngơ với mình
ta - người ừ hãy cứ tin
đời còn một chổ để tình nở hoa
đâu cần phải lắm thiết tha
đâu cần nhung nhớ mới là tình yêu
ừ thì ta cứ đợi chiều
để cùng đêm viết vạn điều trong tim
chờ trăng rụng xuống bên thềm
ta đem câu nhớ đi tìm người quên ....
chờ cho gặp được cái tên
để ta ghép những mông mênh nỗi sầu
diên vỹ - dec. 29, 2012
giá như buổi ban đầu anh nói yêu em
và đốt cháy hồn em bằng ngọn lửa
để em hoá con thiêu thân tìm anh làm điểm tựa
thì cuộc đời nay có khác hơn không ?
hay cuộc tình nào rồi cũng long đong
phận gái luôn gặp nhiều trắc trở
những yêu thương chỉ là cái cớ
sống cùng đời mới thấm thía niềm đau
có tình nào đẹp mãi được đâu
nên mơ ước chỉ nói cho vui anh ạ !
một giây - một giờ còn là phép lạ
chứ một đời ta sẽ chán nhau thôi
buổi ban đầu anh chẳng nói nên lời
nên luyến lưu đến bây giờ còn đó
em cũng chẳng làm con thiêu thân tự giết mình trong lửa
và anh thì ..mãi mãi của người ta ....! diên vỹdec. 28, 2012
Ta đứng đó bên em,
dòng sông sầu muôn thuở
Không biết một ngày kia
ta có còn can đảm nữa
Để nhìn em
suối lệ đã khô rồi...
màu mắt ấy lưu ly - Kiều Giang
từ khi biết cuộc đời
ta đã hiểu thế nào là im lặng
cuộc sống vẫn cứ xoay theo ngày tháng
nghĩa yêu thương cũng chẳng nặng bao cân
ta và người dường như đã rất gần
nhưng xa lạ,
và như chẳng hề gặp gỡ
trò ảo giác để tự làm tim mình trăn trở
con chữ buồn, con chữ tự cô đơn
hình như chưa một lần ta muốn dỗi hờn
nên giọt mắt chẳng thành sông người ạ
không sợ lẻ loi, chỉ sợ trái tim mình chay đá
nhìn mùa sang không cảm được hương thơ
lửa tim người có đốt được bơ vơ ?
có thiêu được những tháng ngày xưa cũ
hay ngọn lửa kia mở thêm trang tình sử
ta và người tự đốt - hồn đau ?
diên vỹ
dec. 28, 2012
yêu nhau là chỉ nhìn nhau thôi
bao nhiêu đó cũng như là rất đủ
đời vẫn còn lắm nợ
ta trả đến bao giờ để thoát được hở anh ?
em đã không còn cái tuổi ngày xanh
nên mơ ước không tài nào chấp cánh
nợ cuộc đời anh - em tự gánh
nợ riêng mình ta trả làm sao ?
có những niềm mơ theo ngày tháng hoá đau
có những ao ước ngay từ đầu đã mất
quay lại cùng đời thật
anh và em ta cứ rất xa
một năm nữa lại trôi qua
em cứ đếm để rồi không thể đếm
xa ngần ấy mà tia nhìn còn lưu luyến
nợ kiếp này ta biết trả sao đây ?
diên vỹ
dec. 28, 2012
đôi ngày nữa lại sang một năm .....!
tôi có thêm một năm kỷ niệm ...
miền ký ức bày ra đong đếm
có hình ảnh nào tôi xóa được cho đâu
vẫn là anh mang đầy ấp lo âu
vẫn là tôi cố điềm nhiên mà sống
vẫn cứ cho nhau nhiều hy vọng
(giả sử có một ngày đời lại kéo gần nhau)
hỏi về tương lai anh chỉ biết lắt đầu
câu yêu thương tôi cũng giấu vào quá khứ
tuổi trẻ ngày xưa quá nhiều do dự
để một đời tôi chỉ biết đếm đo ...
tình yêu có nhận - có cho ...
tôi không từng một lần cùng anh gánh đời khó nhọc
anh cũng chỉ biết nhìn mỗi khi tôi bật khóc
tụi mình hai đứa ...vậy mà yêu ...!
tôi vẫn luôn không tin ở mọi điều
chỉ biết đời hôm nay, ta dốc mình mà cạn
vậy mà quyển sổ tâm hồn chất đầy năm tháng
trong đó ....rất nhiều là bóng hình anh
diên vỹ
dec. 27, 2012
mai giáng sinh rồi,
tôi ngồi lại nơi đây
không món quà cho anh,
chẳng một lời chúc gởi
năm tháng cứ trôi, mà tôi vẫn đợi
một chút tình dư từ tiền kiếp xa xôi
có hay không số phận con người
hay bất quá chỉ là ngã rẽ
thôi thì chúc anh giáng sinh vui vẻ
năm mới bình an cho trọn thân tình
một năm nữa lại qua, nhìn lại riêng mình
vẫn khờ dại như ngày đầu biết nhớ
vẫn khát tình anh dầu núi sông cách trở
vẫn mơ dệt hoài về một giấc chiêm bao
năm mới lại sang, tình vẫn còn mãi đằng sau
cố níu kéo, đôi vai càng trĩu nặng
mai giáng sinh, tôi không quà gởi tặng
câu chúc mừng cũng dành lại cho thơ ....!
diên vỹ
dec. 23, 2012
Hỡi người tri kỷ kim bằng
Lụy chi mà mượn mây giăng giọt buồn ?
cát bụi muôn trùng - Kiều Giang
đưa tay hứng giọt mưa tuông
đành rằng phiền muộn đã buông theo dòng
nhìn mây tứ hướng thong dong
nhìn đời lẳng lặng, nhìn đông ...chợt sầu
âu là cũng chỉ chữ câu
viết ghi đôi phút chia nhau với đời
như mưa rơi xuống từ trời
hoá thành hơi nước tách rời nhân gian
như ta một kiếp dã tràng
xây lâu đài cát sóng ngang nhiên đùa
dầu rằng chẳng muốn hơn thua
nhưng đôi giọt lệ cũng mua để dành
...
diên vỹ
dec. 20, 2012
lại một năm nữa sắp trôi qua
anh sẽ trả lại cho tôi không... những mảnh tình đã vỡ
từng bảo là duyên nợ
thế mà đời vẫn chia cách anh - tôi
nhìn lại nửa cuộc đời ...
lắm ước mơ và nhiều nuối tiếc
tôi vẫn cùng chữ câu miệt mài ghi - viết
anh vẫn cùng đời vay trả, trả vay
lại thêm một năm, mình vẫn trắng tay
những cái thứ gọi là tình yêu đều là ảo giác
như có , như không , mập mờ phai nhạt
và lời yêu thương nào mình giữ được đâu anh ?
lại thêm một năm rút ngắn tuổi xanh
thương yêu thì càng xa, mà bệnh đau cận kề theo quy luật
cũng muốn được một lần sống thật
nhưng lo mình không gánh vác nổi ngày sau !
thêm một năm dẹp bỏ ước ao
ngoái lại đằng xa vẫn là anh - tôi và nhiều giấc mộng
riêng sự sống
đang kết thúc dần sinh mạng anh - ta
diên vỹ
dec. 19, 2012
tôi ngồi đếm chữ cùng đêm
sao rơi mấy bận biết tìm nơi đâu
mơ nào dệt ở chữ câu
mơ nào rớt giữa dòng sâu cuộc đời
đoạn tình kết mãi vẫn trôi
tâm tư viết mãi vẫn lời ảo hư
trần gian lạc mất duyên tơ
bên kia sự sống có chờ hay không ?
xin cho một chút cuồng ngông
để tôi hoá kiếp sẽ không là mình
trần gian vương một chữ tình
mai về cát bụi cầu xin được gì ?diên vỹ
dec. 19, 2012
thôi em về lại làm cơn gió
bỏ hẳn sau lưng những mảnh sầu
ngày mai bên phố mưa và nắng
kỷ niệm chẳng còn để nhớ nhau
thôi em xóa hết dòng thư cũ
xóa những buồn vui cả một thời
ngày mai bên phố vô tình gặp
dẫu có nhìn nhau lệ chẳng rơi
thôi em không khóc làm chi nữa
giọt ngắn, giọt dài tiễn nhau đi
ngày mai bên phố thành xa lạ
lệ chẳng còn đâu để ướt mi
thôi em về lại làm em nhé
chẳng vướng lòng anh buổi sớm chiều
ngày mai và vạn ngày mai nữa
chúng mình hay đứa đã thôi yêu
diên vỹ
dec. 09, 2012
Em là loài chim, hót trong mùa xuân vĩnh cửu
Dưới đôi cánh kia là men rượu tình anh
Anh vẫn nhắp cô liêu từng đêm thẳm
Trong rừng em, thơm trái mộng chưa thành
Men rượu cho tình anh - Kiều Giang
men rượu nào từng say khướt hồn ta
cạn một chén, lòng khát khao thêm một chén
dẫu rằng không thốt câu hò hẹn
mà ta như chờ đợi cả một đời
dòng thơ người từng câu chữ buông rơi
dẫu sắt đá cũng chạnh lòng đôi phút
chỉ tiếc ta tầm thường, trần tục
nên câu thơ không thoát khỏi lụy phiền
ta từng tin đời có những thiên duyên
những tao ngộ đều mang nhiều ý nghĩa
nhưng sống mãi trong đời khiến con tim càng thấm thía
ý nghĩa nào rồi cũng mang đến phiền ưu
diên vỹ
dec. 08, 2012
ta sẽ chẳng để lời yêu bay theo gió
e người nhận rồi tình sẽ mất màu tươi
câu thương nhớ chỉ hoà cùng con chữ
bởi tình yêu nào rồi cũng vội vã đánh rơi
ta sẽ chỉ nhìn mây trời buổi sáng
nghe tim mình gõ nhịp yêu thương
ta sẽ chỉ nhìn trăng bên khung cửa
để đêm lặng thầm tỏa một mùi hương
tình yêu đến , tình yêu tan, nhanh quá
ta loay hoay chưa kịp đến cùng người
tiếng sóng vỗ qua hàng trăm thế kỷ
bởi không bật thành lời ...
nên sóng mãi yêu thôi ...!
diên vỹ
dec. 07, 2012
Trời chẳng cho ta một chút tình
Cho hồn chết lặng được hồi sinh
Ngày mai trong kiếp đời băng giá
Nửa mảnh tình em, ta cũng xin !
Nửa mảnh tình em - Kiều Giang
nửa mảnh tình ta ...anh muốn xin ?
cho không hay cứ giữ riêng mình
để đêm trăn trở , ngày thương nhớ
mặc tháng năm dài, ta lặng thinh
nửa mảnh tình ta ....còn lại đây
chẳng qua chỉ nửa mảnh tim gầy
sợ e cơn bão đời đưa đẩy
nhọc lòng anh phải bỏ công xây
nửa mảnh tình ta ... vỡ vụn rồi
đường mơ trăm ngõ đã chia đôi
ta như cơn gió qua đời mộng
gặp gỡ nhau rồi cũng xa xôi
nửa mảnh tình ta, nửa giấc mơ
rớt trong đời thật, chạm câu thơ
buốt lòng ai lúc đông băng giá
nửa mảnh tình ta, anh có chờ ?
diên vỹ
dec. 07, 2012
ừ thôi không hẹn những ngày sau
lo mơ chẳng đặng, bạc mái đầu
trăm năm ai sống mà không tiếc
nhưng hỏi bao giờ ta có nhau ?
ta vẫn bên này, anh bên kia
nhớ thương thức giấc giữa canh khuya
bóng anh mờ ảo trong sương gió
mơ sẽ về không hay cách chia ?
một ngày ba buổi cứ lặng trôi
anh đến, anh đi đêm lẻ loi
ta soi chiếc bóng bên thềm nhớ
vọng lại hồn ta tiếng đêm côi
chỉ còn lại đây nửa mảnh tình
ta đem hong giữa phố lặng thinh
mai đông có ướp thành băng giá
nửa mảnh tình ta anh muốn xin ?
diên vỹ
dec. 07, 2012
còn đâu nữa buổi ban đầu thắc thỏm
những chờ mong đốt cháy tim lòng
câu từ giả dường như không nỡ thốt
sợ đi rồi tim lưu luyến ngóng trông
còn đâu nữa lời tương tư muốn ngỏ
trang web buồn khi đôi phút vắng nhau
buổi sáng dậy lời hỏi thăm đơn giản
cũng mua được nụ cười và lắm ước ao
còn đâu nữa những bước chân mong đợi
và mơ về ngày tương hội xa xôi
tình yêu đến , tim có vui đôi phút
nhưng tan rồi những thương nhớ trong tôi
ta giờ cứ như hai người xa lạ
câu nói chào cũng chẳng bận lòng nhau
nếu biết thế gượng chờ mùa thu khác
để tình yêu dồn nén thành đau
diên vỹ
dec. 07, 2012
Nếu tình là vở hài kịch phù phiếm
Của những toan tính giả dối
Sao em lại không cười nổi
Khi chiến thắng một trò chơi
Con rối - Song Nhi
nếu tình yêu chỉ là vở kịch thì đã có sao
ta cứ đóng trọn vai,
cứ nhập vào hồn không cần nghĩ
đã bảo cuộc đời này bất quá chỉ là phiền lụy
có tránh cỡ nào ta cũng vướng phải mà thôi
tình yêu bất quá chỉ là những cảm giác đơn côi
những cái nhớ nhung không tài nào hiểu nổi
anh trước mặt mà sao xa xôi dịu vợi
anh gần bên cũng chẳng thoả được chờ mong
đừng hỏi anh có yêu ta không
mà phải hiểu tình yêu là thứ không bao giờ trọn vẹn
mới hôm qua có anh trong tầm tay,
ngày hôm nay lệ lòng uất nghẹn
đêm và ngày ta lạc lỏng mình ta
vẫn tin là mọi thứ sẽ đi qua
anh cũng thế âu chỉ là cơn gió
vở kịch tình yêu khiến mắt ta hoen đỏ
vở kịch cuộc đời ta gồng gánh riêng ta ...
diên vỹ dec. 06, 2012
Tuồng hát vãn , cánh màn nhung buông lơi
Mình trở về làm hai người xa lạ
Anh quên nhanh em giữa dòng đời hối hả
Còn em thì cứ thương nhớ không thôi .
Vai trong vở kịch - Song Nhi
thiên hạ thường mua vui
ta lại thích đem nỗi buồn về làm bạn
tình yêu thì có bao giờ giới hạn
nên đêm - ngày ta vẫn nhớ về anh
có sá gì một chút tình xanh ta chẳng màng những ngày hạnh phúc
anh trở về đời thực
ta cùng trang web buồn lơ lửng với tháng năm
vở kịch nào chẳng có lắm oái oăm
như ta - anh giữa dòng đời ngang trái
tình yêu muôn đời vẫn là những phút giây khờ dại
ta có ngần ngại gì không làm một kẻ tình si
anh vụt đến, anh lại vụt đi
vui chưa hết ta đã ngồi bật khóc
không sợ đời khó nhọc
chỉ sợ một ngày tim hoá đá vì anh ....!
diên vỹ dec. 06, 2012
Có những thứ quá xa tầm tay với
Ước ao chi cho buồn phải buồn thêm
Cứ làm thân chiếc lá rớt bên thềm
Theo cánh gió bay vèo rối hút mất ...!
Huyền Băng
thế tục, buồn - vui, chuyện cũng thường
ta chỉ sợ có một ngày tim hoá thành đá sỏi
lăn lóc giữa cuộc đời trơ trội
chẳng biết buồn vui, cũng chẳng thiết yêu
ta chỉ sợ cả ngay sợi nắng của chiều
cũng không biết ước ao sống với ngày đôi phút
không lo tình yêu rơi vào đáy vực
chỉ sợ tim mình chẳng biết ước mơ
ta đứng giữa đời nhìn mây trắng nhỡn nhơ
trông thong thả mà như vướng vòng bi lụy
có phải mây cũng thường rơi lệ
tỏ cùng đời trăm mối âu lo
tình yêu đến, tình yêu đi - ta chẳng so đo
bởi cái tốt nhất trần gian không thể có
ta đến với đời tập tành gian khó
thì sá gì đôi ba giọt nước mắt rơi ...!
diên vỹ
dec. 05, 2012
Ta yêu người, không biết từ đâu:
Trong thế giới muôn màu diệu vợi,
giữa phố đông, chiều nay ta đứng đợi,
Hay giữa đông tàn nhìn vạt nắng xa trôi
Chỉ là cuộc hành trình- Kiều Giang
người yêu ta ? con chữ như vui
đông chắc hẳn không sầu hơn ngày trước
ngọn cỏ vàng hoe, tiếng thở đời thườn thượt
nghe lời tự tình đông cũng chẳng còn đau
người yêu ta ? mà có lạ chi đâu
trong nhân loại chẳng phải tình yêu là trên hết
chỉ có những lúc cơn bão đời đi lệch
mới thấy tình người đen bạc thế thôi
người yêu ta ? chắc sẽ có kẻ đơn côi
vào chốn mộng, và hờn ghen cùng mộng
trăng vẫn biết mình luôn hoài lẻ bóng
nhờ soi mình trong bể nhớ quên đau
người yêu ta ? con chữ bỗng ước ao
thèm dệt mộng giữa cuộc đời vô vọng
hay thế giới ảo hư từ nay dậy sóng
bởi biển lòng ta khao khát bến bờ yêu
người yêu ta ? cũng chẳng cần nhiều
một chút thôi đủ để soi cùng con chữ
cuộc sống đời thường vạn điều lành dữ
tình hoá thân thành con chữ tìm quên
người yêu ta ? hẳn cũng nên ...
vì thế giới loài người tâm tư luôn trắc trở
một câu thương nhớ
đủ để kéo nhau về từ hai phía trời xa
người yêu ta ? tim chợt vỡ oà
hy vọng đến, hy vọng tan - ta hiểu
chẳng có gì dưới ánh mặt trời này có thể thiếu
huống chi là tình yêu trong câu chữ ..phải không ?
diên vỹ
dec. 05, 2012
Cũng chỉ là mơ
một thoáng
...thế thôi !
Một thoáng - Tica
một thoáng cơn mơ cũng đủ rồi
đời ta bất quá áng mây trôi
trăm năm không biết đường đi - đến
vạn kiếp mai sau trở lại đời ?
đông này ta ẩn góc thơ anh
tìm trong lối nhỏ những ngày xanh
kết mơ vào đoạn đời cô tịch
trang trải ân tình dẫu mong manh
anh vẫn đi - về với đời - thơ ?
sao như vắng lặng bến thuyền mơ
để trăng soi bóng bên bờ lẻ
để gió hờn ai gió bơ phờ
ta ở bên này vẫn bình yên
còn anh bên đó nặng lòng riêng ?
sao rơi một góc trời nghiêng ngửa
van vái tình người mãi vẹn nguyên
diên vỹ
dec. 05, 2012
thì cứ ngồi đây nghe gió gọi
nghe mùa sang theo năm tháng vô tư
không thèm nhớ những điều xa lắt
tạm quên đời và cả chốn ảo hư
ta rót nhẹ vào tim dòng máu lạnh
để không còn nỗi nhớ rức ray
ta pha trộn vào trong khối óc
chút đen bạc của đời để tim chẳng còn say
ta sẽ chẳng còn màng chi đông giá
xuân có sang , hoa có nở mặc thôi
và thu nữa, ta không thèm biết nhớ
để tim vùi sâu trong thăm thẳm đơn côi
ta sẽ chẳng còn nhìn ra anh nữa
lời yêu thương như ngọn gió đi hoang
ta sẽ đến bên dòng sông lặng
cùng tiếng đêm nghe con sóng thở than
diên vỹ
dec. 04, 2012
tự hỏi mình lòng vẫn yêu lắm chứ
mà sao như chẳng gởi được về đâu
gởi cho gió , gió rong chơi quên bẵng
gởi mây trời, mưa nặng hạt rơi mau
ta kiệt sức, tình thôi đành tan vậy
mơ cho nhiều, mộng càng vỡ mà thôi
ta chờ đợi một ngày không ước vọng
thả tim về ở một chốn không người
anh rồi sẽ khoá lòng trong đời thật
ta và người theo qui luật hợp tan
ngày nắng gió còn chia nhau mộng ước
đêm bình yên, tình lần nữa sang trang
ta vật vã giữa tim và trí
ta loay hoay chống chọi cuộc đời
ta thèm khát một câu thành thật nhất
để tim mình không mấy bận bỏ rơi
diên vỹ
dec. 04, 2012
\
nhắm mắt lại
cái nhớ buồn không thèm đến
hình bóng người
không khắc nổi thành tên
hay ta cứ buông xuôi tất cả
mặc cho đời cuồng dại, ngông nghênh
ta rất khát, nhưng đời không còn chỗ trống
ta lang thang giữa sa mạc cháy khô
anh vẫn đó ở bên kia sự sống
ta tận bên này chạm phải nỗi đơn cô
ta muốn bám vào sợi dây tình ái
để đời ta còn có chút xuân xanh
nào ai biết cuộc đời tàn nhẫn vậy
chút hy vọng thôi cũng đã tan tành
anh vẫn đó bình yên vô sự
ta ở đây rối loạn tim lòng
chờ đời cạn để ta thành xác ướp
ngàn năm sau anh tìm gặp hay không ?
diên vỹ
dec. 04, 2012
buổi sáng thức dậy
cái nhớ của em không còn biết gởi về phương nào nữa
bởi lòng em nào có thể chia hai
vẫn là phía trời tây
vẫn là nơi cách em vài tiếng
vậy mà sầu em cao đến tận mây trời
buổi trưa ngồi nghe tiếng gió rơi
nghe cọng cỏ thở than vì mùa đông buốt giá
nghe tiếng máy sưởi rỉ rên,
nghe dòng thời gian mặc cả
tim lòng em chẳng biết mong đợi về đâu
buổi chiều dòng người lướt qua mau
em vẫn đó cùng với nỗi lòng trả giá
nắng nghiêng một bên, nắng phiền ai mà nắng ngã
để bóng tối về bao phủ khoảng trời đêm
khuya, em ngồi ở bên thềm
mặc giá lạnh, mặc mùa đông tê tái
trái tim em nằm yên bên ngực phải
nó ngưng đập rồi sao ?
nên chẳng một tiếng thở than ....
diên vỹ
dec. 04, 2012
phải chi mà em còn chút thơ ngây
để tin có tình yêu vĩnh cữu
để ôm ấp những lời anh nhắn nhủ
cho mộng lòng không trở giấc cùng đêm
phải chi mà em hiểu được trái tim
để câu nhớ sẽ không còn là con chữ
để thế giới ảo hư không bị đời thường nhắc nhở
mộng yêu thương không lay động bởi đời
phải chi mình không mỗi đứa mỗi nơi
những khi nhớ sẽ không đổ thừa cho khoảng cách
vạn dặm xa xôi mặc lòng em oán trách
dững dưng giữa đời anh có hiểu cho đâu
phải chi mà tình yêu được đậm sâu
để em tin ngày mai không hề thay đổi
lòng của em trăm ngàn câu hỏi
trả lời làm sao khi tâm trí rối bời
diên vỹ
dec. 04, 2012
Với tay
chạm mối tơ trời
Xa xôi có biết
hỡi người tri âm?
Gọi em - Kiều Giang
tơ trời như cánh sao rơi
với tay không chạm sầu khơi dậy sầu
ta ngồi cạn chén chiêm bao
tìm trong mớ chữ chút hư hao đời
giấc mơ ta viết cho người
yêu thương ta gởi gió trời thổi tan
ở đây ngày tháng bình an
chỉ riêng con chữ chứa chan nỗi niềm
ta đi tìm lại chút duyên
...
diên vỹ
dec. 04, 2012
Phố chong mùa khao khát
người đã về hay chưa ?
Người đã về hay chưa - Kiều Giang
ta đã về ngang phố
câu thơ còn như say
ngã nghiêng cùng năm tháng
tình người vẫn chưa phai ?
tiếng ru nhè nhẹ gió
tiếng ru gờn gợn mây
nắng bên đời ghé lại
ta nhặt rồi buông tay
môi người thơm câu hát
chiều rơi trên sông ngân
dãy thiên hà lẳng lặng
chờ một lần nổ vang
ta đã về ngang phố
câu thơ đời treo nghiêng
nửa vầng trăng vừa rớt
ta nhặt làm của riêng
diên vỹ
dec. 03, 2012
Tình yêu
Qua trò chơi đó!
Nhiều khi
Cũng lấp lánh sắc mầu
Và dễ vỡ
Mau tan...
Mong manh - Nguyễn Thành Dũng
ta biết chứ tình yêu mong manh lắm
vạn thế kỷ qua thiên hạ lòng đau
ai có thể cười to mà bảo
tình yêu trọn đời mang hạnh phúc cho nhau
những cái thứ người đời thường ca tụng
sống bên nhau , êm ái, chẳng muộn phiền
nào có biết bóng đêm về đôi phút
giọt mắt lăn dài ở chăn nệm ấm êm
ta khát khao một thứ tình vớ vẩn
để ôm vào lòng một tản sầu bi
muốn cỡi gió đi ngàn vạn dặm
để lăn cùng đời mặc kệ sân si
nhưng ta chỉ người trong thế tục
sống đơn thuần để được bình an
con tim ái dù trăm lần nổi loạn
cũng chẳng thoát được đời ....
- nên tình cứ bỏ đi hoang ....
diên vỹ
dec. 03, 2012
em vốn biết rõ mọi thứ chỉ là hư ảo
em vốn hiểu rằng đời không thể kéo lại gần nhau
nhưng gốc khuất tâm hồn vẫn thấy u sầu
nghe tim nhói ở những lần vắng lặng
em đã chẳng thể điềm nhiên cùng ngày tháng
phiền trong em cao tận mây xanh
em lo lắng ở một ngày mai sẽ đến
anh sẽ xa, và tim lại giá băng
nếu có thể em thà là viên đá
lăn giữa đời không biết thương đau
nếu có thể em thà là cơn gió
bay ngang đời không vướng bận vì nhau
sông có lúc cũng cạn dần anh ạ
lòng của em có chung thủy lắm cho đâu
thế mà nắng chỉ đi ngang qua phố
cơn mưa về cũng khiến trái tim đau
diên vỹ
dec. 03, 2012
vẫn là một chút cuồng ngông ấy
tình yêu điên dại cả tim rồi
ta đi về hướng không trời đất
để với tay tìm mảnh sầu rơi
ta nhặt được anh ở dòng đời
đem về ủ mộng để tìm vui
ngờ đâu biển gió mênh mông ấy
đưa đẩy hồn ta lạc cùng người
ta vẫn tìm anh tận dòng sâu
hay ta quên mất chuyện ban đầu
hỏi trời sao thích trêu đùa thế
hay muốn cùng ta cạn thương đau?
diên vỹ
dec. 02, 2012
nào! ta hãy cạn chén say
vui trong giây lát, ngày mai ai tường
đời ta trăm vạn nẻo đường
về đâu cho khỏi lụy vương chữ phiền
sao anh để chén rượu nghiêng
soi mình trong ấy quên thiên vạn sầu ?
hay anh tìm lại ngày sau
chút tình hôm trước nghiêng chao cuộc đời
ô hay ! anh cất tiếng cười
dường như lệ mắt chợt rơi hai hàng
có gì đâu kiếp nhân gian
khóc - cười ...! ừ mặc ...! bẽ bàng - thường thôi
nào! anh hãy cạn cùng tôi
uống cho nghiêng ngã cuộc đời được không ?
hai ngàn năm trước long đong
chắc là ta cũng cuồng ngông thế này
rượu vào tim có nghe say
chữ câu có lệch - tình phai chưa nào !
bình khô, chén cạn , rượu đâu ?
quên đời không đặng ... để sầu đầy tim ...!
diên vỹ
dec. 02, 2012
em đã chẳng còn bao nhiêu tuổi nữa
với nhân gian như đã rất già
mai tóc bạc biết còn có nhớ
cuộc tình nào khiến phải lệ sa
anh vẫn đó lặng im, em trách
em vẫn đây, cái nhớ bỏ rơi
ta gặp lại giữa dòng đời êm ả
chợt sóng trong lòng từng đợt dậy khơi
hay em vẫn còn là con nít
nửa đời người chưa học được khôn
tình là thứ không bao giờ giữ nổi
em tự đào mồ đem tim dại vùi chôn
anh có lẽ vẫn như xưa trầm tĩnh
lệ buồn em rơi mấy cũng bằng không
cao như núi còn lụy phiền mây trắng
huống chi em chiếc lá giữa dòng sông ...!
diên vỹ
dec. 01, 2012
em buông tay thôi cho tình ta lặng tiếng
cho năm dài xóa hết những ưu tư
đừng lật lại dòng thư năm cũ
e tim lòng khờ khạo dệt mơ
em đã khóc thật nhiều ngày xưa đó
nước mắt bây giờ vẫn muốn còn rơi
anh có thể bình yên trong năm tháng
câu nhớ em không thốt được nửa lời
đường phía trước vẫn là ngày tăm tối
tình yêu em đã theo gió ngược dòng
nào ai biết ngày mai điểm cuối
cuộc tình nào sẽ trọn vẹn phải không ?
em dang tay đón tình yêu mới
em ươm mầm cho câu ái đơm xanh
nhưng không biết đời thường bão tố
tình yêu rồi sẽ vỡ tan nhanh ?
diên vỹ
dec. 01, 2012
buổi sáng nay cái nhớ lại đi rong
em tìm khắp quanh mình một bóng hình quen thuộc
không thấy được tim càng thêm gầy guột
cái nhớ bao giờ cũng chẳng ái êm ...
buổi sáng nay cái nhớ lại đi tìm
em không biết mình sẽ còn hờn dỗi
hay như bao lần nông nổi
để đêm về thao thức đợi ngày sang
buổi sáng nay sương hóa thành những giọt băng
ánh nắng lên cũng hoá mình làm hơi nước
em có giấu tình yêu tận nơi đáy vực
cũng không tài nào giấu được nỗi nhớ anh
diên vỹ
dec. 01, 2012
Hoa Diên Vỹ anh trồng từ năm ngoái
Nở một lần mà hương đã bay xa
Màu tím thủy chung thương nhớ thật thà
Em - Đàn bà ! Đâu được là thiên sứ.
Người đàn bà của ngày hôm qua - Mưa Phố Núi
tôi chưa từng trồng hoa diên vỹ bao giờ
màu sắc, hương hoa cũng chẳng làm tôi xao xuyến
tôi càng không yêu màu tím
màu u buồn, thiên hạ gọi "thủy chung "
tôi lạc giữa nhân gian, nên gắng gượng ung dung
cố điềm nhiên đi qua đời không hối tiếc
trái tim tôi cũng biết yêu đậm sâu - tha thiết
nhưng nương theo đời hỏi tình được dài lâu ?
truyền thuyết về hoa diên vỹ không đượm chút u sầu
không kết thúc bằng những câu chuyện tình đau nhói
chỉ là sứ giả từ trời, mang tình yêu cho nhân loại
bảy sắc cầu vòng hy vọng của mai sau
trong mỗi chúng ta mang một thiên đường ước ao
trong mỗi chúng ta được trọn quyền yêu và nhớ
hoa diên vỹ không là tôi,
- chẳng qua chỉ là một điều nhắc nhở
cho tôi sống giữa đời không phiền lụy vì yêu
dec. 01, 2012