virgilia
Thursday, January 31, 2013
Wednesday, January 30, 2013
mong manh
đêm thẩn thờ ngồi đếm ánh sao
tôi không biết đời còn bao nhiêu sóng gió
sóng đến từ tim, sóng tràn qua ngõ
phút chốt tâm hồn chợt thấy nghêng chao
tình yêu lại bắt đầu từ đâu
từ những chữ câu ẩn hình theo ngày tháng
từ những hương xưa trong đời thầm lặng
thương yêu này có gây nợ chi không ?
anh hơn nửa cuộc đời tình ái long đong
tôi nửa kiếp vẫn chưa tìm ra chân lý
có lúc thủy chung, có lúc bọt bèo , ít kỷ
tôi nợ ở người, giờ đang nợ cả riêng anh
vẫn biết tình kia rất mong manh
hôm nay có ngày mai chợt mất
mà sao cũng muốn mang vào đời thật
chút thương yêu này, dù biết rất mong manh
diên vỹ
jan. 31, 2013
jan. 30, 2013
Thì hôm trước người anh khó tính nhắn tin là đi xa . Tôi mừng lắm ! Thế là khỏi bị anh chê !
Hôm nay trời êm, gió lặng, nhưng lại lạnh, nên tôi chui vào nét chơi, ai ngờ gặp anh ...tôi hỏi :
- Ủa sao mới đây lại về ?
- Ờ chổ này có nét cô ạ !
- Mèn , chán nhỉ !
- Gặp tui cô chán à ..!
Tôi cười khoái chí ...!
Anh kể về nơi đã đi qua, anh kể về biển của đêm, tiếng sóng, tiếng gió , xong anh bảo :
- Tối qua anh ra biển, đứng ở ghềnh ...
- Thế có la lớn lên hong ?
- Có chứ, nhưng tiếng sóng và gió át tiếng của anh !
- Dzỏm quá !
Anh kể về những phận đời nghèo khó mà anh đã gặp ...Tôi ngồi nghe mà cũng thắm thía nỗi buồn . Đời chán thật, tưởng cuộc sống mình tê, ai ngờ có lắm người lao đao hơn mình . Xong anh nói :
- Cô lại viết chi mà nhiều chữ quá thế ? Lại còn bắt người ta đọc văn của cô nữa à ...!
Lại là bài ca muôn thuở của anh ..., tôi nói :
- Chê nữa, em wánh á !
- Người thì có bé ti, mà cô wánh được ai ?
- Thì hong được mới nói cho oai !
- Thế dễ bị ức chế lắm cô à !
- Nên em mới đem vào chữ viết, và ép anh đọc . Thấy em mưu kế sâu xa cở Gia Cát không ?
- Trời trời, hạ xuống cô à, tôi mém té ghế rồi nè ...!
Đôi ba câu chê tôi, anh lại bảo say và đi ngủ ....!
Không biết mảnh đời nào tốt hơn nhỉ ? Riêng mảnh đời của tôi thì bình yên quá ...! Lại thèm một cơn bão nhỏ đi ngang ...
Đêm qua, tôi đang chăm chú đọc truyện " công chúa cầu thân " mà nhóc em giới thiệu, thì bên ngoài mưa gió đì đùng . Tôi thích nghe tiếng mưa rơi, gió rít ...Nên tắt đèn leo lên gường nằm nghe !
Cái khoảnh khắc ấy êm ái lạ thường ! Để rồi tôi chìm thật sâu vào giấc ngủ với tiếng mưa rơi ...!
Đời có mấy khi bình an như lúc nghe mưa nhỉ !
Nhớ lại lời của một người anh viết cho tôi hôm qua :
- Anh chỉ có bấy nhiêu đó ...cuộc tình .....
Đọc tới đó tôi thầm cười , sao anh không kiếm thêm vài mảnh tình nữa, để có cớ mà kể cho tôi nghe nhỉ ...? Tôi tầm thường, nên ngày tháng cuộc đời cũng rất bình dị, may mà có những mảnh tình của anh rớt trong thư tôi, nếu không ....đời tẻ nhạt lắm anh à ...!
diên vỹ
jan. 30, 2013
có thể nào
tặng anh, người tôi muốn phá ....cho đời bớt lẻ ....
có thể nào bắt đầu cuộc yêu đương
cho nhung nhớ tràn vào giấc ngủ
những lá thư chỉ đôi dòng chữ
mà yêu thương đã ngập ở tim rồi
có thể nào bắt đầu một cuộc chơi
mà trái tim sẽ không người thua, kẻ thắng
chỉ có hai mảnh hồn lận đận
tìm chút thương yêu làm hơi thở cuối đời
có thể nào giữa anh - tôi
còn sót lại chút tình dư ngày cũ
cuộc đời ơi, yêu thương bao giờ cho đủ
để anh - tôi không lạc giữa trần gian
có thể nào ta lại cứ lướt ngang
sao không để bắt đầu bằng nhung nhớ
để anh hoá thành hơi thở
và không phút giây nào ta có thể thiếu nhau
diên vỹ
jan. 30, 2013
đời say
Đã yêu nhau, ai lại muốn xa nhau
Con thuyền nào chẳng mong về đến bến
Đêm huyền diệu sẽ say mềm sắc nến
Và lặng thầm uống cạn nghĩa yêu thương ...
xin uống cạn nghĩa yêu thương - Kiều Giang
những con thuyền quay về lại bến
để bắt đầu một cuộc ra đi
em thuyền nhỏ
hay em là bến đợi
mà yêu thương sủng ướt đôi mi
ta đã sống nửa kiếp người trên đất
mà ước mơ sao chẳng chạm trời mây
núi vẫn đứng ngàn năm trong nắng gió
như anh - em vẫn cách biệt đó - đây
ta sẽ chỉ lặng nhìn nhau đôi phút
như sóng kia ập đến rồi xa
ta sẽ chỉ như người mơ tỉnh giấc
bao yêu thương phút chốt nhạt nhoà
...
anh có thấy xuân sắp về trên đất
ngày sầu đông cũng sẽ đi qua
anh có thấy gió đưa mây tình tự
và hôm nay đời bỗng cất tiếng ca
ừ ! em mặc mình là thuyền hay bến
không so đo khoảng cách của bàn tay
em cũng mặc nửa kiếp người trên đất
có anh rồi đời cứ thế nghiêng say ...!
diên vỹ
jan. 30 , 2013
Monday, January 28, 2013
chút duyên thơ
Vâng, anh đang đắm chìm trong giấc mơ hoang
Một giấc mơ giữa cuộc đời rất thực
Nhưng giữa nơi trần trụi này có ai biết được
Rằng anh chỉ cần, giấc mơ ấy có em
một thuở nhớ quên - Kiều Giang
những giấc mơ có em,
khi chạm cuộc đời hoá khói
vòng tay nào giữ được hơi sương
anh lãng tử và em gió bụi
trần gian này một thoáng tình vương
nơi anh ở đất hiền nghe cỏ hát
dầu ngày đông cũng ấm một tình quê
em lạc giữa xứ người dù xuân thắm
cũng chơi vơi tìm mãi bước đường về
anh hẳn biết đến bao giờ biển cạn
để tình em thôi khao khát chờ mong
anh hẳn biết đến bao giờ sóng lặng
để thuyền em thôi một kiếp long đong
em góp gió từ nơi xa tít
gởi về anh một chút hương mơ
mai đời dẫu muôn ngàn quên - nhớ
vẫn giữ trong lòng một chút duyên thơ
diên vỹ
jan. 28 , 2013
Sunday, January 27, 2013
dĩ vãng ngày xanh
ta mang nỗi nhớ ra hong gió
nắng xẻ làm đôi ký ức mình
anh còn đâu đó bên trời lạ
sẽ có về không ? hay lặng thinh ?
ta có vì anh mà bật khóc ?
sóng gió cuộc đời mái tóc phai
vòng tay thuở ấy như cổ tích
đọc mãi mà sao vẫn còn say
anh vẫn còn không đôi mắt sâu
bờ môi thuở ấy rất nhiệm mầu
ta nghe dĩ vãng xanh màu nhớ
biển của ngày xưa có còn đâu ...
anh ơi ! đời vẫn trôi xa mãi
ta giờ tóc cũng đã màu phai
đưa tay đón gió ngày đông lạnh
thèm về với biển của hôm nay !
diên vỹ
jan . 27, 2013
Subscribe to:
Posts (Atom)