an nhiên nỗi nhớ
Không phải câu chữ nào cũng mong manh đâu em
Câu chữ ấy từ trái tim anh trĩu nặng
Câu chữ ấy đã bao năm thầm lặng
Đã cùng em thao thức giữa đời này
anh vẫn khát khao- Kiều Giang
vẫn là em trong câu chữ mong manh
đời cứ mãi xuôi về phía trước
em lần nữa tự bỏ đời đi ngược
tìm anh về từ ký ức hôm qua
anh say mình uống ánh trăng ngà
em chao ngã giữa dòng sâu con chữ
có phải tình yêu bắt đầu từ nỗi nhớ ?
và nỗi nhớ hình thành sau những ngóng trông ?
muốn hỏi là anh có khoẻ hay không ?
(ngờ nghệch quá ! để rồi thôi lặng tiếng )
đâu phải cái chạm nào cũng hoá thành lưu luyến
đâu phải câu chữ nào cũng xích lại gần đâu !
ở bên này đời lại cứ trôi mau
em tựa cửa níu thời gian dừng lại
để những rủi - may không còn tồn tại
và nỗi nhớ về anh cứ bình lặng, an nhiên !
diên vỹ
jan. 25 , 2013
No comments:
Post a Comment