Trở lại nét lần này, tôi không biết mình còn có lãng mạn nổi nữa không . Cuộc sống của tôi từ ngày đi ở ấn , nó bình an, phẳng lặng đến nổi có đôi lúc tôi muốn phá vỡ bức tường quanh mình mà chạy đi tìm sóng gió .
Ai đó bảo bình yên là hạnh phúc . Mà tôi thì có thèm hạnh phúc gì của thế gian này chứ ...! Ừ thì nói cho oai, nghĩ cho thoả, chứ lòng tôi chắc cũng chẳng dám dấn thân vào cuộc phiêu lưu nào ....mà có dám thì sức cũng đã tàn, chân cũng đã mỏi .
Ngày ngày tôi trò chuyện cùng chị, đêm đêm tôi nhớ về thời qua để tìm chữ giải khuây .
Chợt anh , một thời quậy phá, chắc cũng như tôi ẩn mình trong đời sống thực tế ...., anh gởi cho tôi những đoạn thư rất ngắn, cũng chỉ để hỏi xem bên tôi ngày mưa hay nắng ..., tôi buồn buồn, nên xúi anh ngắm mây, nghe gió ...! Tôi rảnh đến nổi viết cho anh những dòng chữ lãng mạng nhất mà tôi nghĩ chắc anh sẽ phải phì cười nếu đọc phải ...! Tôi muốn biết, tâm hồn của tôi có còn như xưa, tôi muốn biết ...trái tim của anh có còn động đậy ...!
Mỗi ngày một bức thư, mỗi ngày một dòng nhớ ...!
Chợt một ngày tôi nhớ anh đến lạ ...! Nhớ đến nổi tự tôi cũng không hiểu vì sao mình nhớ ...
Có đêm tôi viết một loại thơ tình, chẳng gì là hay, nhưng ý tràn lấy ý ..chữ rơi đầy trong trang viết của tôi ...!
Không biết cái thứ này có phải tình yêu không nhỉ ....!
Nhưng rồi cái gì cũng trôi đi ...lòng tôi dịu lại ...! Anh lại bận bịu với đời thường cơm áo ...Trái tim tôi tự dưng khép lại .....Ngọn gió mùa đông không biết đã đẩy tình tôi về hướng nào ....
Tôi trở về với bình yên của đời thường ....còn anh ...?
diên vỹ
jan. 27, 2013
Sunday, January 27, 2013
lời thì thầm - jan. 27, 2013
Labels:
lời thì thầm
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment